Trong cuốn nhật ký của nữ anh hùng Đặng Thùy Trâm có câu “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Câu nói mang ý nghĩa nhắc nhở con người hãy ngẩng cao đầu, đấu tranh hết mình với bão giông cuộc đời. Muốn tô đẹp cho thành công của mình càng rực rỡ thì càng phải để bản thân trải qua nhiều giông tố cuộc đời, rèn luyện được bản lĩnh đương đầu khó khăn thì cái đích nào ta cũng có thể vươn đến. Bạn trình bày suy nghĩ của mình trong bài văn nghị luận như thế nào? Toplist sẽ giúp bạn tham khảo qua một số bài văn nghị luận về câu nói "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" hay nhất được tổng hợp trong bài viết dưới đây.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 2
Cuộc sống là một cuộc hành trình dài vô tận đời gian khó con người sinh ra như để thử thách với cuộc đời. Đứng trước khó khăn bạn sẽ làm gì? Cúi đầu chấp nhận thất bại hay sẽ mạnh mẽ đương đầu với nó để giành lấy sự chiến thắng. Riêng tôi tôi sẽ trả lời các bạn qua câu nói nổi tiếng trong “nhật ký Đặng Thùy Trâm”. “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”.
Cuộc sống luôn ẩn chứa những điều bí ẩn con người luôn phải đối diện với những khó khăn, thử thách, sóng gió của cuộc đời. Muốn tồn tại con người cần phải có đủ bản lĩnh để vượt qua bởi “đời phải trải qua giông tố, nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Những giông tố của cuộc đời như để đánh thức con người. Bởi chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh thép cứng rắn. Khó khăn thử thách chính là cơ hội để con người thể hiện bản thân. Hãy biến khó khăn thành cơ hội để chiến thắng. Nhờ vào khó khăn mà con người trở thành những tượng đài vĩnh cửu là cột hướng dẫn cho kẻ khác. Trái với những con người tự tin đầy bản lĩnh, là những người “cúi đầu trước giông tố”. Tức là luôn lo sợ, hèn nhát, chấp nhận thất bại. Đó là những con người thiếu tự tin, bản lĩnh. Như vậy Đứng trước khó khăn chúng ta hãy luôn kiên cường mạnh mẽ để vượt qua chứ đừng nên lo lắng, cúi đầu chấp nhận nó.
Cuộc sống là một khái niệm nào đó phức tạp, thậm chí rối rắm, nhiều thách thức. Vậy nên ta cần phải có sự lựa chọn đúng đắn. Vì sao ta lại phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố? bởi cuộc sống không bao giờ tránh được những khó khăn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, ngay cả trong tích tắc. Vì vậy! Con người cần phải có một tâm thế chủ động, nghị lực, sự tự tin, mạnh mẽ để chiến đấu. Nếu không đối đầu với những thử thách con người sẽ không thể tồn tại được. Nhờ vào khó khăn giông tố mà con người lớn lên trưởng thành và mạnh mẽ hơn, cứng rắn trước những sóng gió của cuộc đời. Khó khăn là cơ hội để rèn luyện, tạo nên sức mạnh cho con người. Không có đường nào trải đầy hoa hồng cho chúng ta đi, vì vậy phải tự mình nỗ lực cố gắng để chạm đến thành công.
Không chiến thắng nào đến với ta một cách dễ dàng mà tự mình phải nắm bắt lấy. Gặp khó khăn không hề chùn bước đó là biểu hiện của một con người bản lĩnh, nghị lực. Tại sao lại không được cúi đầu trước giông tố? bởi từ khi sinh ra con người như để thử thách với cuộc đời, với số phận. Cúi đầu trước giông tố là biểu hiện của sự hèn nhát, nhu nhược. Con người phải hiên ngang đánh đổ khó khăn, đạp đổ thách thức mới có thể tồn tại trong cái xã hội này được. Hèn nhát, chấp nhận thất bại là thái độ sống tiêu cực, không bao giờ được dư luận, xã hội đồng tình. Đường đi khó khăn không phải vì ngăn sông cách núi mà vì lòng người ngại núi e sông. Đôi khi chúng ta cần chí mạo hiểm để vượt qua khó khăn. Nhiều người chọn cách bỏ cuộc, chịu thất bại, đó thật sự là những hành động ngu ngốc, như thế khó khăn chỉ càng thêm khó khăn. Mọi thứ rồi sẽ được giải quyết Nếu chúng ta mạnh mẽ, đủ bản lĩnh để vượt qua.
Khó khăn là cơ hội cho những con người thực sự. Nhờ vào nó mà ta trở nên cứng rắn hơn, trưởng thành hơn, không vinh quang nào đến một cách dễ dàng. Những con người biết biến khó khăn thành cơ hội là những tượng đài bất diệt. Con người khi chết đi để lại những dấu chân trên mặt cát, thời gian để lại cho đời tiếng ca, những âm thanh trong trẻo. Con người phải vượt qua khó khăn để cảm nhận những dư vị ngọt ngào của cuộc sống. Thử hỏi không có thách thức thì cuộc sống sẽ ra sao? Nó sẽ trở nên vô vị, nhạt nhẽo, con đường ta đi sẽ quá dễ dàng. Và như thế ta sẽ không quý trọng. Thành công phải do chính con người tạo ra mới có vinh quang và bền vững. Hãy sống và làm việc để vươn tới những tầm cao, những đỉnh cao của nhân loại.
Câu nói trên là một quan niệm đúng đắn, một thái độ sống tích cực mà con người nhất là lứa tuổi thanh niên chúng ta cần phải làm theo. Để vượt qua giông tố, con người cần phải đủ tự tin, bản lĩnh. Ngoài ra còn phải trang bị thêm đức tính kiên trì, nhẫn nại, thật bình tĩnh để giải quyết khó khăn. Hèn nhát, lo sợ thì sẽ không bao giờ chiến thắng được bản thân, yếu tố quan trọng để quyết định lòng dũng cảm không phải là dám chết, mà là dám sống. Sống để tồn tại, sống để vươn tới những tầm cao của nhân loại.
Một lần nữa tôi muốn nhắn nhủ với các bạn rằng, hãy mạnh mẽ đứng đầu trước khó khăn, đừng nên hèn nhát, nhu nhược với những lo lắng, tủn mủn. Đó là thái độ sống mà giới trẻ chúng ta cần phải có, hãy tự tin bản thân lên nhé, khi đó bạn sẽ đẹp hơn trong mắt mọi người đấy.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 10
Con người ai sinh ra và lớn lên đều có quyền lựa chọn cho mình một lối đi, bước đi trong cuộc sống. Nhưng không phải bước đi nào cũng mang lại màu hồng, hạnh phúc, mà có những bước đi khiến ta chán nản, chùn bước. Để từ đó ta nhận ra được những giá trị của cuộc sống, giá trị của thời gian, biết mình là ai, Phải làm gì? và câu nói của Đặng Thùy Trâm luôn đem lại một quan niệm sâu sắc, động lực thầm kín trong tôi “đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”.
Thật vậy! để bước đến một thành công, con người chúng ta phải thực sự cố gắng, bởi đời không cho không ai một thứ gì hết, những chông gai ngày hôm nay, những vấp ngã ngày hôm nay, lại là một hành trang vô cùng quý báu để thực hiện ước mơ đó. Ngôi sao sáng sẽ không còn xa vời với bạn, khi bạn biết cách tạo ngọn lửa sáng trong chính tim mình, ngọn lửa ấy có sáng mạnh rực rỡ được hay không? mọi thứ đều do tim bạn nuôi sống “con người có thể bị hủy diệt, chứ không bao giờ bị đánh bại”.
Từ xưa đến nay, qua hàng nghìn năm đấu tranh dựng nước và giữ nước, nhân dân con người Việt Nam luôn giữ cho mình một tinh thần thép, biến nỗi sợ hãi thành lòng căm thù, căm phù cái thủ tục lạc hậu, bóc lột sức lao động nhân dân, bị đẩy đoạn tra tấn đến thân tàn ma dại. Nhưng dù vất vả bao nhiêu lầm, than tủi nhục bao nhiêu, họ vẫn chưa bao giờ có ý định cúi đầu chịu thua, mà luôn lấy đó là mục tiêu để phấn đấu. Đầu hàng trước kẻ thù nó còn nhục nhã gấp trăm lần là bị đô hộ, có chết cũng phải chết một cách vinh quang, chết để đời còn hơn mang tiếng theo giặc.
Gian lao, mệt nhọc đến bao nhiêu thì ta cũng phải ngẩng cao đầu mà sống, đừng bao giờ bi quan, sống xô bờ nhạt nhẽo. “Đứng núi này trông núi nọ”, sống phải có mục đích rõ ràng, lập trường riêng cho mình. Hôm nay dù mình thất bại, mình thua cuộc nhưng không phải là kết thúc. Đó chỉ là mình cần tạo ra cho mình một cơ hội mới, gieo một hạt mầm khác nảy mầm và lần này mình phải chăm sóc nó kỹ càng hơn, kinh nghiệm cũng tốt hơn nhiều so với những người chưa từng thất bại.
Trong rừng có rất nhiều lối đi và tôi chọn lối đi không có dấu chân người, lối đi ấy dù gặp nhiều khó khăn, hiểm trở luôn bị những thứ khác vây quanh, để ý tới tính mạng. Nhưng không phải vì thế mà làm bạn cục ngã, đã là con người cần phải có ý chí dẫn đạp qua tăm tối, nỗi sợ hãi thì ánh sáng mới hé sáng, soi sáng cho bạn. Nếu bạn không ưa mạo hiểm, chọn cho mình một sự an toàn, đi lại lốt chân của người khác. Vậy liệu các bạn có thực sự chiến thắng mình, tôi tin chắc con đường ấy không có gì là thú vị. Đôi khi chúng ta sẽ phải biết mình là ai, nên làm gì và dừng đúng lúc, không nên mạo hiểm quá, húc đầu vào sỏi đá một cách ngu muội. Đó quả là một con người dốt nát, mà một con người thông minh phải biết chọn cho mình một lối đi thực sự, dù mới lạ, dù gặp nhiều sóng gió ta cũng phải kiên nhẫn, mạnh mẽ vượt qua để đạt được điều đó, ta phải khéo léo, cư xử giải quyết mọi việc.
Đời phải trải qua giông tố, đó là một quy luật rất tự nhiên, có thất bại mới có thành công, có nuốt những đắng cay mới biết ngọt bùi thế nào. Đừng vì một chuyện nhỏ mà khiến ta suy sụp, hãy suy nghĩ sâu sắc hơn và bọc cho chính con tim mình một lớp giáp sắt để nó luôn mạnh mẽ, luôn lạnh nhạt ,vô tâm với khó khăn, cái tăm tối, giông tố ấy không tìm bạn mà làm phiền nữa. Mà ngược lại, nó đã sợ bạn, thế là bạn đã chiến thắng chính mình. Một chiến thắng mà không phải ai cũng có thể làm được.
Thanh xuân luôn giống như một cơn mưa rào mùa hạ, dù biết tắm sẽ bị cảm lạnh, nhưng ta luôn muốn khao khát được đắm mình trong mưa. Dù kết quả có ra sao, ta ốm thế nào, thì cũng muốn thực hiện nó. Cái lạnh giá buốt của nước mưa, cơn gió thổi nhẹ có là gì so với cái bồng bột, đam mê ấy, dù có sao cũng phải đắm mình, dù khó khăn cũng phải sống vì đó là niềm tin, khao khát được thay đổi chính mình để tồn tại.
Nếu không có tình yêu cuộc sống, tình yêu thiên nhiên, làm sao có thể có được những con người phi thường đến lạ. Một người phụ nữ khuyết tật cả tay chân lẫn mắt, nhưng vẫn lạc quan, yêu đời, vẫn phải sống và vẫn cống hiến cho đời. Đó luôn là một tấm gương sáng, mà mỗi thanh niên hiện nay học hỏi. Đau khổ hơn khi những đứa trẻ do cha mẹ sinh ra bị nhiễm chất độc da cam, phải gánh chịu thân hình quái dị, nhưng những đứa trẻ ấy chưa bao giờ trách móc hay hổ thẹn gì, cả ánh mắt đó luôn sáng, hiện hữu một nghị lực sống mạnh mẽ, coi thường khó khăn và tin vào một tương lai mới với một đau đớn cả về tinh thần lẫn thể xác. Như vậy mà các em còn vượt qua được. Tại sao mình lại không, mình phải thực sự hạnh phúc, may mắn hơn các em rất nhiều vì có được đôi bàn tay để nắm bắt cơ hội, đôi bàn chân để đứng lên từ vấp ngã. Đôi mắt sáng để nhận biết, nhìn rõ khó khăn và con tim mãnh liệt luôn hướng mình về phía mặt trời.
Không một ai có thể giúp được mình bằng chính bản thân của mình cả. Họ có thể cho ta hạt, nhưng không cho ta cây và quả. Muốn có được quả phải lao động chăm chỉ, vun xới, đi qua những ngày tháng gió mưa, bão giông, những biến cố cuộc đời, chống chọi với mọi thứ để được sống, được tồn tại, đừng vì chút nắng mà héo mòn, vì chút mưa gió mà giập úng, vì chút bão mà liêu xiêu. Hãy tự tin vào bản thân, kiên cường đến giây phút cuối, cố gắng hết sức để đạt được điều mình mong muốn, để khi ta thất bại cũng không hối hận vì những gì mình đã làm “ta đã cố gắng hết sức và không ai có thể làm được hơn thế”.
Ta sẽ được xem trong khi đi qua giông tố mà không hề sợ hãi hay lo phiền gì, sẽ bị khinh thường khi trốn tránh khó khăn, cúi đầu trước giông tố. Hãy sống như một chiến binh vậy, biết sẽ bị hủy diệt, nhưng đừng để bị đánh bại và cúi đầu trước nó. Mỗi học sinh cần rèn luyện cho mình một lối sống tự lập, kiên cường, đừng nản lòng vì một bài tập khó, mà đi tìm cách giải của nó thay vì chép của người khác. Qua câu nói trên ta thấy rõ được ý nghĩa mà Đặng Thùy Trâm muốn gửi gắm con người, dù trong hoàn cảnh nào cũng không được nản lòng, yếu đuối. Mà phải cố gắng hết sức mình để vượt qua một cách mạnh mẽ
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 7
Thượng đế đã ban cho chúng ta một sinh mệnh để chúng ta có quyền được sống, được yêu thương và yêu lại người khác. Bên cạnh ấy ngài đã đặt mỗi con người chúng ta vào những hoàn cảnh khác nhau của cuộc đời. Thế nhưng dù ở bất kì một hoàn cảnh khác nhau đi nữa thì con người ta sẽ luôn phải gặp khó khăn thử thách. Đứng trước những khó khăn thử thách chông gai chúng ta phải biết vượt qua bằng chính nghị lực, sức mạnh với lòng tin tưởng của bản thân, như thế chúng ta mới thành công và hạnh phúc. Trong nhật kí Đặng Thùy Trâm có một câu nói: “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”.
Cuộc đời của mỗi con người không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng cho chúng ta bước đi. Rồi sẽ có những lúc chúng ta trở nên bế tắc khỏi khó khăn của cuộc sống này. Chúng ta muốn trốn tránh tìm một lối thoát nhưng cứ mãi tìm cũng không ra lối thoát ấy. Chúng ta cứ phải nằm trong bánh xe thử thách của cuộc đời. Vậy tại sao chúng ta không đối mặt với nó? Tự bản thân mình vươn lên dù là trở ngại thế nào thì chúng ta cũng can đảm vượt qua, tôi chắc rằng bạn sẽ thành công bất cứ điều gì. Đúng với câu nói của Đặng Thùy Trâm “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Không phải ai cũng có được thành công và hạnh phúc cho riêng mình đều không làm gì cả. Chính họ những con người nhận thức được bản thân cần phải đối mặt bước tiếp về phía trước nên học mới được như thế. Định mệnh lắm khi buộc ta phải lùi bước, nhưng trước sự kháng cự mãnh liệt của con người chúng cũng sẽ bỏ cuộc.
Vì vậy muốn chiến thắng số phận ta phải tấn công nó trước. Nếu chúng ta yếu hèn phó mặc cho số phận thì tôi tin rằng bạn sẽ mãi mãi đắm chìm dưới lòng đại dương bao la của đắng cay, đau khổ và gian nan mãi cũng không vùng lên được, bóng tối đáng sợ ấy sẽ dần dần ăn mòn con người bạn. Rồi đây bạn sẽ không biết cái gì là hạnh phúc, là yêu thương, đồng thời cũng chẳng biết đến cái vẻ đẹp thật sự của cuộc sống. Không chỉ như vậy từ cái hèn nhát không dám đối mặt với chính nó chúng ta sẽ càng hèn nhát hơn nữa. Cho nên câu nói của Đặng Thùy Trâm là một minh chứng khuyên con người chúng ta phải biết can đảm vươn lên đối đầu với giông tố, không được chịu thua nó và làm nô lệ cho nó suốt cuộc đời này. Chúng ta hãy biết làm chủ lấy bản thân, nhận thức về mình từ đó tìm cách giải quyết, không nên trốn tránh.
Trong thực tế cũng vậy câu nói của Đặng Thùy Trâm là một câu nói đầy triết lí nhân sinh: “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Bạn có biết không? Cuộc sống này là muôn màu muôn vẻ. Khi chúng ta hạnh phúc mọi thứ đều êm đềm như làn nước. Thì bỗng từ đâu đó có một giông bão ùa kéo đến. Lúc ấy bạn không hiểu rằng thượng đế ngài ấy đang thử thách chúng ta. Bạn đường sợ bạn nhé! Hãy dũng cảm đi nào! Bởi vì nếu bạn vượt qua được nó thì có lẽ thượng đế của chúng ta sẽ ban tặng cho mình một món quà từ cuộc sống mà chúng ta không ngờ tới đấy. Chúng ta hãy dùng hết sức lực, sức mạnh trong con người chúng ta để làm hành trang đối đầu với going tố. Bạn hãy nhìn ngoài kia, xã hội của chúng ta đang có nhiều con người đang gặp khốn khổ nhưng họ đã không bỏ cuộc vì họ không muốn phó mặc cho số phận đẩy đưa vào bước đường cùng. Điển hình là những người mẹ, người cha trong cuộc sống. Có những bóng hình của người mẹ phải còng lưng để đi bán hàng rong nuôi con đi học. Những người cha phải đi xa ngoài biển khơi nguy hiểm để kiếm tiền nuôi gia đình.
Chắc rằng mỗi một công việc của mẹ hoặc là cha của chúng ta đều có những khó khăn riêng. Thế nhưng học không bao giờ nản lòng. Luôn luôn biết vùng lên đấu tranh với số phận, khó khăn gian nan của mình. Đấy là ý chí kiên cường và nghị lực phi thường khiến cho giông tố đôi khi cũng phải chào thua và nhường bước cho họ đi. Song song cùng đó có những con người mang cho mình bệnh tật. Thế mà học vẫn sống vui vẻ, đối mặt với bất hạnh của mình đấy thôi! Còn chúng ta tại sao lại không được như họ nhỉ?
Có phải chăng chúng ta rất hèn nhát và sợ sệt. Đôi khi đi trên đường ta bắt gặp nhiều con người ăn xin. Dù họ có tay chân làm việc nhưng họ trốn tránh chỉ biết nhờ người qua đường cho họ. Những người như thế rất đáng để lên án. Gần gũi nhất trong cuộc sống quanh ta là các bạn học sinh. Chỉ gặp chút khó khăn trong cuộc sống luôn sợ sệt, lười biếng trốn tránh, không biết vượt qua. Nhưng bên cạnh những bạn như thế ta lại thấy được những bạn học sinh biết vượt qua khó khăn mặc dù nghèo đói, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Mỗi một con người chúng ta nếu muốn có được món quà tuyệt vời của thượng đế ban tặng, chúng ta phải cố gắng vươn lên trong cuộc sống bằng chính sức lực của mình.
“Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên”
Trong xã hội hiện nay thật đáng chê trách những con người không biết vươn lên, chỉ biết dựa dẫm vào người khác, đôi khi còn ảnh hưởng đến những người xung quanh phải bận tâm. Chúng ta đừng làm như thế bạn nhé! Con người ai cũng phải trải qua những năm tháng khó khăn, thử thách nhưng dù vậy thì sao? Chúng ta phải biết vươn lên, đối mặt với kẻ thù ấy. Như thế chúng ta mới trưởng thành, mới rèn luyện được ý chí và bản thân chúng ta và dẫn đến con đường thành công.
Đừng bao giờ để bóng tối bao trùm lấy bạn. Giống như câu nói của Đặng Thùy Trâm nhắn nhủ chúng ta như một bài học về cuộc sống sâu sắc và triết lí. Chúng ta nên hiểu rằng, chiến thắng bản thân là chiến thắng hiển hách nhất. Cúi đầu trước giông tố có nghĩa bạn là kẻ thua cuộc và vô dụng.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 6
Cuộc sống đầy những chông gai thử thách, bạn đừng bao giờ đầu hàng trước số phận mà hãy tự vươn lên đối đầu với mọi chông gai. Với ý nghĩa đó, câu nói “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố ” (Đặng Thuỳ Trâm) thực sự đã mang lại cho chúng ta nhiều ý nghĩa.
Giông tố ở đây dùng để chỉ cảnh gian nan đầy thử thách hoặc việc xảy ra dữ dội đến với chúng ta trong cuộc sống. Đó có thể là một căn bệnh hiểm nghèo, một đổ vỡ trong kế hoạch làm ăn, một thất bại trong học tập, một phá sản trong kinh doanh. Câu nói khẳng định: cuộc đời có thể trải qua nhiều gian nan nhưng chớ cúi đầu trước khó khăn, chớ đầu hàng thử thách, gian nan.
Bạn thấy đấy, xung quanh chúng ta, cuộc sống nhiều gian nan, thử thách nhưng con người không khuất phục. Khi gặp khó khăn trở ngại, bạn hãy tự vươn lên bằng chính niềm tin của mình. Thất bại là mẹ thành công, thất bại là môi trường tôi luyện ý chí của con người như Bác Hồ đã từng nói “Gian nan rèn luyện mới thành công” hoặc “không có việc gì khó/ Chỉ sợ lòng không bền/ Đào núi và lấp biển/ Quyết chí ắt làm nên”.
Cuộc đời của con người thường có nhiều khó khăn, thử thách, nhiều thăng trầm trong cuộc sống, chúng ta phải biết vươn lên, vượt qua mọi thử thách của cuộc đời, đừng vì khó khăn, trắc trở ngay trước mắt mà vội vàng từ bỏ. Đừng bao giờ “ngại núi, e sông” hoặc “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Giông tố, gian nan thử thách trong đời chính là môi trường tôi luyện cho ý chí ta thêm vững bền.
Cuộc đời vốn nhiều thử thách, chông gai, chúng ta phải luôn tìm cách vượt qua, chứ đừng thấy cái khó khăn trước mắt thì bỏ cuộc. Câu răn đầu tiên của Đức Phật trong 14 điều răn: “Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình”, con người có thể làm được tất cả, chỉ cần lòng người có ý chí quyết tâm, có nghị lực kiên cường thì không gì có thể ngăn cản được họ. Những khó khăn, gian khổ mà con người cần vượt qua có thành công hay không là do chính bản thân họ, cho dù có khó đến đâu nhưng lòng người có ý chí vững vàng, niềm tin vào bản thân và cố gắng hết sức vượt qua thì cũng sẽ thành công, còn ngược lại, không có lòng quyết tâm, ý chí tin vào chính mình, không cố gắng hết sức thì cũng sẽ không làm được gì.
Xung quanh ta đã có rất nhiều người vượt qua được những khó khăn trong cuộc đời tưởng chừng như là không thể vượt qua được như thầy Nguyễn Ngọc Ký, “vẽ cuộc đời từ chính đôi chân”, cho dù đã bị liệt hai tay nhưng thầy đã dùng chân của mình để viết và giờ thầy đã là một người thầy giáo được nhiều người biết đến và khâm phục. Bill Gates từng bỏ dở giấc mơ đại học và thành lập công ty, nhiều lần thất bại nhưng không nản, cuối cùng trở thành ông chủ của tập đoàn Microsoft. Chung Ju Yung, trước khi là chủ tịch tập đoàn Hyundai hàn quốc từng là một nông dân, rồi công nhân của một kho gạo ở Seoul. Đó chính là những tấm gương vượt khó thành tài đáng khâm phục.
Ngược lại, lại có những con người chỉ vì cái nghèo khó mà đã làm những việc trái với pháp luật đạo lý con người, họ đi cướp bóc, trấn lột để kiếm cái ăn cho mình mà không nghĩ gì đến sự mất mát của người khác. Vì vậy, ngay từ trong ghế nhà trường, chúng ta cần phải rèn luyện ý chí bền bỉ, phải noi theo những gương sáng trong cuộc sống, trong học tập, cần học thật tốt để vững vàng cho mình hành trang vào đời thêm vững bước. Trong xã hội, chúng ta nên san sẻ với những người còn khó khăn, thiếu thốn để giúp họ vượt lên chính mình.
Câu nói trên là tiếng nói của một lớp trẻ sinh ra và lớn lên trong thời đại đầy bão táp, sống thật đẹp và hào hùng. Câu nói thể hiện một quan niệm nhân sinh tích cực: sống không sợ gian nan, thử thách, phải có nghị lực và bản lĩnh. Câu nói gợi cho bản thân nhiều suy nghĩ: trong học tập, cuộc sống bản thân phải luôn có ý thức phấn đấu vươn lên. Bởi cuộc đời không phải con đường bằng phẳng mà đầy chông gai, mỗi lần vấp ngã không được chán nản bi quan mà phải biết đứng dậy vươn lên.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 9
Cuộc sống có muốn vàn khó khăn thử thách, con người cần biết vượt qua, kiên quyết đứng vững mới có thể tồn tại được. Không lùi bước, không khuất phúc, dám chấp nhận thử thách, dám kiên cường đối đầu với khó khăn là phẩm chất nen có của con người. Như Đặng Thùy Trâm từng nói: “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”.
Trước hết cần hiểu câu nói có ý nghĩa là gì? “Giông tố” là một hiện tượng thời tiết nguy hiểm, trong câu nói của Đặng Thùy Trâm, nó biểu tượng cho những khó khăn, thử thách có thể xảy ra với cuộc sống của con người. Còn “Cúi đầu” ám chỉ hảnh động chấp nhận, đầu hàng trước khó khăn, trước số phận. Cả câu nói của Đặng Thùy Trâm có ý nghĩa khuyên con người không đầu hàng, lùi bước trước khó khăn, thử thách của cuộc đời. mỗi người cần trải qua khó khăn như một lẽ tự nhiên của cuộc sống.
Quả đúng như vậy, cuộc đời là một chuỗi những khó khăn, thăng trầm. Để có được thành công không ai là không cần vượt qua những khó khăn ấy. Thất bại luôn đi kèm với thành công, sau khỏ dau là những hạnh phúc… Nếu cuộc đời quá bình lặng chúng ta cũng không cảm nhận hết ý nghĩa của thành công. Để vượt qua giông tố không phải là điều dễ dàng, tuy nhiên mỗi người cần dũng cảm đối mặt, không được chấp nhận thất bại, không né tránh vấn đề. Không chỉ có vậy, mỗi người cần có kĩ năng, tri thức, kinh nghiệm cùng ý chí, nghị lực…
Trong thực tế cuộc sống có rất nhiều những tấm gương biết cách thích nghi, vượt qua “giông tố” cuộc đời để vươn tới niềm vui hạnh phúc, thành công. Đó là thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí, cuộc đời đã không ban cho thầy đôi tay nhưng nhờ thái độ sống tích cực, ý chí, nghị lực phi thường thầy đã học làm mọi thứ bằng đôi chân. Lúc đầu tuy có nhiều đau đơn nhưng thầy cũng vượt qua. Thậm chí vì muốn tìm đến nguồn sáng của tri thức và muốn truyền dạy tri thức thầy còn học viết bằng chân, từ đó trở thành thầy giáo ưu tú, mẫu mực. Hay như Bác Hồ, Bác đã trải qua bao khó khăn hiểm nguy trên con đường tìm ra ánh sánh chân lí, tìm ra con đường giải phóng cho dân tộc. Bằng ý chí nghị lực phi thường, bằng tình yêu và lòng quả cảm cùng tài năng vượt trội, Bác đã thành công trên con đường ấy, Bác đã khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Giả sử nếu thầy Nguyễn Ngọc Kí hay Bác Hồ không có đủ dũng khí, sức mạnh và lòng tin,.. .để vượt qua nghịch cảnh, liệu chúng ta có thể có được một thầy giáo ưu tú, một con người vĩ đại như Bác khiến cả thế giới nể phục hay không?
Tuy nhiên, hiện nay vẫn còn có một số người sống lay lắt, thiếu nghị lực, đứng trước một chút ít khó khăn đã nản lòng, chán nản và đổ lỗi cho số phận… Có một số người khác lại sống ích kỉ, dựa dẫm vào người khác. Có khó khăn là nhờ mọi người giúp đỡ, còn mình thì không làm gì cả. Nếu không được giúp đỡ sinh ra oán hận, chán ghét… Cách sống đó thực sự không tốt, các bạn cần thay đổi để hướng tới lối sống tích cực, đáng nể phục hơn.
Như vậy, muốn thành công con người phải biết cách đương đầu với sóng gió, có bản lĩnh để vượt lên sóng gió. Bản thân tôi cũng có những giây phút chán nản, thiếu sự kiên trì trước mỗi bài toàn khó. Hay khi gặp khó khăn tôi chỉ biết than thân trách phận. Đó là những lúc tôi thực sự yếu đuổi, hèn nhát. Tôi nhận thấy, gian nan chính là môi trường tốt để thử thách con người. Nếu có ý chí, nghị lực vượt qua khó khăn thì thành công sẽ đến với chúng ta sớm hơn.
Tóm lại, ý kiến của Đặng Thùy Trâm: “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố” thực sự là bài học ý nghĩa, giản dị mà sâu sắc. Đây là chân lí mà cũng là bài học bổ ích chúng ta có thể coi đó làm phương châm sống và hành động của mình.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 3
Trong cuộc đời mỗi con người chắc hẳn ai cũng vấp phải những khó khăn, sự cản trở để bước đến thành công như thất bại trong công việc, gia đình bị đổ vỡ, tình yêu bị phản bội... khi đó có người cảm thấy bất lực trước cuộc sống, họ tìm đến rượu để giải sầu, thậm chí tìm đến cái chết để không phải đối diện với sự thật. Nhưng nhà văn Đặng Thùy Trâm – một cô y tá dũng cảm đã chứng kiến bao nhiêu sự mất mát của đồng chí, đồng đội trong chiến tranh, cô dám đương đầu với sóng gió của cuộc đời và đã đưa ra chân lý sống cho chính bản thân mình: Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố. Chân lý này cũng là lời khuyên, bài học bổ ích, chúng ta có thể lấy làm phương châm sống để sống tốt hơn.
Trước khi hiểu hơn về câu nói của Đặng Thùy Trâm, chúng ta cần hiểu giông tố là gì? Giông tố ở đây dùng để chỉ cảnh gian nan đầy thử thách hoặc việc xảy ra dữ dội, mãnh liệt. Câu nói đó đã khẳng định cuộc đời có thể trải qua nhiều gian nan nhưng chớ cúi đầu trước khó khăn, chớ đầu hàng trước những thử thách mà hãy dũng cảm đối đầu với những thử thách, khó khăn đó.
Chúng ta hãy cùng nhau quay ngược dòng thời gian để trở về với hai cuộc chiến tranh ác liệt nhất trong lịch sử của dân tộc Việt Nam đó là cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ. Cuộc chiến tranh này đã làm cho cả dân tộc ta phải sống trong sự lầm than, cực khổ nhưng vì hòa bình, độc lập, tự do mà cả một thế hệ, cả dân tộc đã đoàn kết đứng lên đấu tranh để lấy lại những gì thuộc về chúng ta. Lòng hy sinh, sự kiên cường, bản lĩnh của người lính, hậu đã giúp đất nước chúng ta vượt qua giông tố để đứng hiên ngang sánh vai với các cường quốc năm châu trên thế giới. Không những thế, toàn thế giới phải nghiêng mình kính phục đất nước nhỏ bé của chúng ta – những con người quả cảm, yêu nước, luôn biết hy sinh lợi ích cá nhân cho lợi ích dân tộc.
Khi đất nước hòa bình, con người trở về với cuộc sống đời thường, mỗi người có một cuộc sống riêng, một nỗi lo riêng. Có người luôn gặp những bất hạnh trong cuộc sống, họ cảm thấy tạo hóa đang đẩy họ đến bước đường cùng, họ tuyệt vọng khi không đạt được ước mơ, họ cảm thấy bất lực khi không lo được cho vợ con một cuộc sống hạnh phúc, có người cảm thấy lạc lõng cô đơn trước cuộc sống hiện tại. Tất cả những điều đó phải chăng là những thử thách của cuộc đời dành cho họ hay là do con người trong cuộc sống ngày nay ngày càng trở nên vô cảm và chính con người đã đẩy mình vào những khó khăn đó. Đứng trước những điều đó, đòi hỏi bản thân mỗi chúng ta cần phải bình tĩnh, phải suy xét và phải mạnh mẽ đương đầu với nó, như thế chúng ta mới không bị những giông tố kia làm hại cuộc đời ta.
Nếu trong chiến tranh cả một thế hệ phải đương đầu với sóng gió, khi hòa bình lập lại, mỗi cá nhân phải tự mình trải qua những thử thách, dù trong hoàn cảnh nào cũng đòi hỏi chúng ta đừng nhụt chí mà hãy bước tới nó, đi qua nó và đạt được thành công. Như vậy, gian nan, thử thách chính là môi trường tôi luyện con người.
Câu nói của Đặng Thùy Trâm đúng với mọi hoàn cảnh, với mọi đối tượng và qua câu nói đó giúp cho chúng ta thấy rằng: Đó là tiếng nói của một lớp trẻ sinh ra và lớn lên trong thời đại đầy bão táp nhưng họ sống thật đẹp và hào hùng, đồng thời câu nói thể hiện một quan niệm nhân sinh tích cực: sống không sợ gian nan, thử thách, phải có nghị lực và bản lĩnh.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 5
Có bao giờ bạn nghĩ xem sự sống tồn tại như thế nào? Phải chăng sự sống chỉ có ở những nơi trù phú, tươi đẹp? Vậy bạn nghĩ gì khi thấy những loài cây vẫn vươn lên trong cái khắc nghiệt của sa mạc; khi biết có những vi sinh vật vẫn tồn tại từ vùng cực băng giá đến miệng núi lửa lên tới vài ngàn độ?
Sự sống là cả quá trình đào thải và thích nghi. Tự nhiên luôn có sự biến đổi, chỉ những sinh vật có khả năng thích nghi cao mới có thể tồn tại được. Cuộc sống của chúng ta cũng vậy. Không chỉ có những thành công, có những tiếng cười mà xen lẫn vào đó là những khó khăn, thử thách, những giọt nước mắt của sự mất mát. Điều quan trọng là chúng ta đối diện với nó như thế nào.Với ý nghĩa đó, trong cuốn nhật kí của mình, Đặng Thùy Trâm đã từng viết “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”.
Theo cách nghĩ mộc mạc nhất, giông tố chỉ là một hiện tượng tự nhiên, là những cơn gió, cơn bão sẽ hủy đi những cánh đồng lúa, những ngôi nhà, những công trình, mà con người dày công xây dựng. Còn nói đến giông tố trên đường đời, đó chính là những gian nan, thử thách mà cuộc sống đặt ra cho chúng ta. Nó có thể là khó khăn trong học tập, thất bại trong kinh doanh, tan vỡ gia đình, những căn bệnh hiểm nghèo, sự mất mác.
Nhưng dù nói thế nào đi nữa thì giông tố vẫn diễn ra hằng ngày trên thế gian này. Dù chẳng ai muốn nhưng nó vẫn tồn tại như một sự thật hiển nhiên. Đâu có ai muốn có bão lụt, hạn hán nhưng nó vẫn diễn ra hằng năm trên thế giới. Cướp đi bao nhiêu của cải vật chất và cả sinh mạng con người. Ai cũng muốn công việc suôn sẻ, gia đình ấm êm nhưng đâu phải ai cũng có được. Để có được cũng không thật sự đơn giản. Giông tố luôn tồn tại ngoài ý thức của con người. Chúng ta không thể xóa bỏ nhưng không bao giờ được cúi đầu trước nó. Sự cúi đầu sẽ biến chúng ta thành kẻ thất bại.
Có những con người chỉ biết than trách cho thân phận nghèo của mình, tự đưa mình vào con đường rượu chè, cờ bạc và chỉ biết đổ lỗi cho cái số nghèo bị người ta khinh mạc. Có lắm bạn trẻ muốn học đòi ăn chơi với lí do bị bỏ bê, không được quan tâm. Và không ít những bạn trẻ lầm đường lạc lối, có những bạn kết thúc cuộc đời với án tù chung thân. Dù trong hoàn cảnh nào đi nữa, phải nhận thức rõ đúng sai, không để bản thân mình sa đà. “Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình”. Nếu không tự làm chủ mình thì giông tố cuộc đời sẽ hủy diệt mình. Số phận của chúng ta phải do chính chúng ta nắm giữ.
Bạn có biết Billgate, Chung Ju Yung hay Louis Pasteur. Họ là những con người đã để lại nhiều tiếng vang nhưng đằng sau đó là cả một chặng đường gian khổ và những niềm đau chôn dấu. Bill Gates từng bỏ dở giấc mơ đại học và thành lập công ty, nhiều lần thất bại nhưng không nản, cuối cùng trở thành ông chủ của tập đoàn Microsoft. Chung Ju Yung, trước khi là chủ tịch tập đoàn Hyundai Hàn Quốc từng là một nông dân, rồi công nhân của một kho gạo ở Seoul. Louis Pasteur người đã tìm ra vacxin ngừa bệnh dại và nhiều nghiên cứu của ông đóng góp thiết thực cho nhân loại. Thế nhưng, nhà khoa học này phải cô độc với nỗi đau mất người thân, chứng kiến vợ mình, con mình lần lượt ra đi vĩnh viễn. Sau khi ông mất, người ta phát hiện ra rằng nhà khoa học này chỉ có nửa não so với người bình thường.
Không chỉ có những bậc đại tài, mà xung quanh chúng ta cũng có nhiều rất nhiều người bình thường, cố gắng vượt lên số phận. Trải qua cấp tiểu học, không ai không biết câu chuyện về Nguyễn Ngọc Ký với đôi chân kì diệu. Những khó khăn, thất bại từ những ngày đầu tập viết đã không làm lung lạc tinh thần học hỏi và cuối cùng thầy đã trở thành một nhà giáo, là tấm gương cho bao thế hệ sau này.
Ở thế hệ chúng ta bây giờ cũng không ít bạn trẻ làm được điều đó. Có bao giờ các bạn nghe đến tên Nguyễn Tấn Hiền và những bức tranh của anh không? Người có đủ mười ngón tay, nhưng nếu không có "hoa tay" và sự kiên trì học hỏi thì chưa chắc có thể trở thành họa sĩ. Thế nhưng chàng thanh niên Nguyễn Tấn Hiền (SN 1978, quê thành phố Buôn Mê Thuột, tỉnh Đăk Lăk) chỉ có duy nhất một ngón tay còn khả năng cử động được lại chọn nghề vẽ.
Suốt 6 năm kể từ ngày gặp tai nạn khiến anh tàn phế, ngồi trên xe lăn trong Bệnh viện Điều dưỡng và Phục hồi chức năng thành phố Đà Nẵng, Hiền đã vẽ được hàng trăm bức tranh và tác phẩm của anh được nhiều người tìm mua. Không dừng lại ở đó, Hiền còn tham gia khóa học tâm lí, và trở thành tình nguyện viên, giúp đỡ những người đồng cảnh ngộ vượt qua khỏi mặc cảm, khó khăn, vươn lên trong cuộc sống.
Bạn đã từng nghe đến sự thành công của bài múa “Hand in hand” đã đoạt giải chung kết cuộc thi múa năm 2007 tại Trung Quốc chưa? Hai nghệ sĩ múa tài năng, Mã Lệ - Trạch Hiếu Vỹ đã chinh phục hàng triệu con tim. Khán giả im lặng dõi theo và xúc động đến rơi lệ. Số phận của một nữ diễn viên múa 18 tuổi, chính tai nạn đã lấy đi của cô gái trẻ đẹp này cánh tay phải. Còn bạn diễn của cô là một chàng trai mất chân trái do một tai nạn năm 4 tuổi.
Định mệnh đã cho họ gặp nhau, và 2 con người đầy nghị lực này quyết tâm theo đuổi ước mơ của họ. Ai cũng biết nghề múa đòi hỏi ngoại hình và sự tỉ mỉ trên từng đường nét cơ thể. Thế nhưng, sự khuyết tật đó không đánh gục được niềm tin và sức trẻ trong họ. Họ đã làm được điều tưởng chừng như không thể và họ đã thành công. Tôi cũng trải qua 20 năm, không đủ dài để hiểu hết sự đời nhưng cũng không quá ngắn để cảm nhận cuộc đời. Tôi vẫn ước mơ trở thành một họa sĩ nhưng con đường hiện tại đưa tôi đi quá xa ước mơ đó. Có những lúc tôi dùng lí lẽ của sự “may rủi” để tự lừa dối bản thân mình.
Hiện tại kết quả học tập của tôi không tốt, và đã có thời gian tôi cho rằng tại số phận đưa tôi đến con đường không thuộc về tôi. Tôi hoàn toàn không hợp với nghề giáo. Nhưng tất cả chỉ là ngụy biện, chính tôi đã không chuyên tâm cho con đường mình đang đi, tôi quá tham lam nên làm mọi thứ dang dở. Không đủ tự tin và tình yêu cho ước mơ của mình. Cho đến hôm nay khi tự mình ngẫm lại, rõ ràng tôi có thể làm tốt hơn, tôi có thể không để xảy ra những cái “rủi” đó nhưng chính tôi đã không đủ khả năng điều khiển việc làm của mình.
Câu nói cửa miệng của chúng ta vẫn là: "trong cái rủi vẫn luôn có cái may". Nhưng không đơn thuần là phó mặc cho “may rủi” mà nói như vậy để thấy rằng :"Không phải tất cả mọi việc đều tệ hại. Nó vẫn chất chứa, ít nhất là một điều tuyệt vời trong đó!". Hãy luôn cố gắng, đừng bao giờ từ bỏ! Chỉ cần chúng ta thật vững tin để tiến về phía trước! Tương lai tươi sáng luôn mở cửa chào chúng ta!
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 1
Cuộc đời mỗi con người đều có những thăng trầm biến động, chẳng có con đường nào đi đến thành công mà bằng phẳng và trải sẵn hoa hồng. Có trải qua khó khăn, thử thách và biến cố của cuộc đời, con người ta mới thấu hiểu và ngộ ra nhiều thứ, trong cuốn nhật ký của nữ anh hùng Đặng Thùy Trâm có câu "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố". Câu nói mang ý nghĩa nhắc nhở con người ta hãy ngẩng cao đầu, đấu tranh hết mình với bão giông cuộc đời.
Nếu những cơn bão, lốc xoáy và giông tố là những mối nguy hiểm về thời tiết đối với con người thì giông tố cuộc đời chính là những khó khăn, thử thách gian nan và biến cố lớn xảy ra trong cuộc sống. Thời tiết không thể mãi một mùa, không thể cứ nhẹ nhàng, dễ chịu cũng như cuộc đời con người không thể cứ yên ổn, phẳng lặng mà luôn thăng trầm ẩn chứa nhiều sự biến hóa khôn lường. Hành động "cúi đầu" thể hiện sự đầu hàng, chấp nhận, không dám đối diện, né tránh, dừng bước hoặc lùi bước. Cúi đầu trước giông bão cuộc đời chính là đầu hàng trước khó khăn, lùi bước và không dám đương đầu với thử thách.
Câu nói "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" vừa khẳng định ý nghĩa của những giông tố xuất hiện trong cuộc đời, vừa khuyên răn con người ta phải mạnh mẽ, dám đương đầu với khó khăn và giải quyết khó khăn trong cuộc sống của mình. Cuộc đời muôn màu muôn vẻ, ngày hôm nay bình yên nhưng ngày mai liệu có còn "biển yên sóng lặng" hay "bão giông cuồn cuộn", chẳng ai biết trước được và cũng chẳng có ai tránh khỏi được bão giông cuộc đời. Giông tố cuộc đời có thể xuất hiện trong bất cứ hoàn cảnh nào, bất cứ giai đoạn nào của cuộc đời và ở bất cứ đâu trong cuộc sống của bạn. Có thể là thất bại trong công việc, học tập, mất đi niềm tin, gặp nhiều khó khăn trong công việc hay những nỗi đau thương mất mát... Tất cả đều có thể diễn ra trong cuộc đời của bạn, và cuộc đời phải có những giông tố đó mới "đủ vị".
Dù cuộc đời có thử thách bạn đến đâu, bạn cũng phải kiên cường ngẩng cao đầu chấp nhận và nỗ lực hết mình khắc phục, vượt qua thử thách. Để cho bản thân trải qua sương gió của phong ba bão tố cuộc đời mới thực sự có được sự trưởng thành và vững vàng ý chí, khi ấy đứng trước cuộc đời bản thân mới có năng lực, dày dạn kinh nghiệm và giàu sự trải đời. Đó là những bài học đường đời vô giá mà không có cách nào chúng ta mua được nếu chúng ta không đối đầu, nếu cứ mãi lùi bước, không chấp nhận khó khăn thử thách bạn sẽ mãi yếu đuối, "mỏng manh dễ vỡ", dễ bị quật ngã trước giông tố cuộc đời. Để có thể đối đầu trước giông tố tuy không dễ dàng gì, có thể phải đánh đổi đi nhiều thứ, nhưng không vì thế mà chúng ta lùi bước, càng phải trả giá cho giông tố bao nhiêu ta càng nhận được giá trị gấp đôi cái giá đã trả. Để làm được điều đó, bản thân mỗi người phải rèn luyện bản lĩnh, nghị lực của mình bao gồm cả tri thức, kĩ năng và kinh nghiệm. Trước khó khăn không nên né tránh, nao núng mà phải quyết tâm vượt lên hoàn cảnh của chính mình, dựa vào khả năng của chính mình chứ không phải dựa dẫm, ỷ lại, núp dưới bóng người khác.
Quả thực câu nói "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" muôn đời vẫn chính xác, có thất bại mới có thành công và có đương đầu, đối diện và khắc phục thất bại mới mang lại những điều kiện cần và đủ để tạo dựng nên thành công. Muốn tô đẹp cho thành công của mình càng rực rỡ thì càng phải để bản thân trải qua nhiều giông tố cuộc đời, rèn luyện được bản lĩnh đương đầu khó khăn thì cái đích nào ta cũng có thể vươn đến.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 4
Không biết từ khi nào, con người gặp lúc khó khăn, đau khổ lại mượn hiện tượng dữ dội của tự nhiên là “giông tố” để ẩn dụ. Không hiểu tại sao khi em bé vừa thoát thai, chưa kịp mở mắt nhìn đời, đã bật thành tiếng khóc? Phải chăng, cuộc sống đâu chỉ có toàn hoa tươi thắm, trải thảm cho ta đi, mà còn có biết bao chuyện bất toàn. Không vì những bất toàn, những lúc không bình yên, hay một cơn giông gió của cuộc đời mà ta dừng bước. Với Đặng Thuỳ Trâm, bằng sự trải nghiệm của đời mình trong bão tố chiến tranh; bằng nghị lực sống kiên cường và tâm hồn cao đẹp, chị đã đúc kết rằng: “Đời phải trải qua giông tố, nhưng chớ cúi đầu trước giông tố”.
L.Aragông từng viết rằng “Các anh tin hay không lời tôi nói; Tôi đã khổ đau nên có đủ quyền; Dù mặt trời cứ xa, khi người ta bước tới; dù cổ con người nằm trong tay đao phủ; Hai cánh tay bị đinh đóng treo lên; Thì hạnh phúc trên đời vẫn có, và tôi tin”. Đó là biểu hiện về một nghị lực phi thường trước giông tố' cuộc đời giông Đặng Thuỳ Trâm quan niệm. Đó là một bài học quý giá về sự nhận thức cuộc sống và dám đối mặt với nó, để tiếp bước trên những dặm dài của cuộc đời về hướng tươi sáng.
“Giông tố” là những khó khăn, thử thách của cuộc đời mà con người phải vượt qua, phải đối mặt với nó. “Chấp nhận” giông tố là biết chấp nhận bão táp của cuộc đời, nhìn thấy được mọi việc khó khăn trước mắt mà không lùi bước, vẫn tiến lên, đi tiếp những con đường đang mở ra đầu chông gai.
Không cúi đầu trước giông tố” là không dậm chân tại chỗ trước bão táp phong ba, phải có niềm tin, lạc quan trong cuộc sống, đừng thấy khó khăn mà nản chí, phải cố gắng vươn lên dù cho đầy rẫy những hiểm nguy phía: trước. Chúng ta phải biết chấp nhận giông tô' vì một khi chấp nhận nó thì ta sẽ biết cách để vượt qua bằng chính nghị lực của bản thân, phải biết đối diện với mọi thử thách trong cuộc sống. Trong việc học, khi ta bị điểm kém, có thể trong mỗi chúng ta ai cũng có cảm giác buồn, nhưng khi ta biết chấp nhận nó, cố gắng học tập để vươn lên, rồi mai sau ta sẽ gặt hái được rất nhiều thành quả tốt hơn, và có nhiều kinh nghiệm hơn trong học tập. Nếu ta không chấp nhận giông tố, con người sẽ trở nên lo sợ, yếu đuối trước mọi khó khăn, thử thách ở phía trước, nó sẽ làm ta không tiến đến được những ước mơ xa xôi mà ta mong muốn.
Nếu cứ sống mãi trong cảm giác lo sợ trước những cái khó khăn thì con người sẽ không bao giờ hoàn thiện được mình. Nếu không có giông tố trên thế gian này thì sẽ không ai biết được rõ năng lực của mình, con người sẽ sống một cuộc sống bình lặng, êm đềm mà không hề có bão táp, gian lao, mọi thứ sẽ trở nên nhàm chán vì không có thử thách gì để cho ta vượt qua nó, thể hiện bản thân mình. Chúng ta phải có một ý chí vững mạnh trước những khó khăn, không để bị khuất phục trước nó. Con người sẽ cảm thấy nản chí một khi đứng trước những thất bại, tồi tệ của mình. Con người cần phải đối mặt với nhiều giông tô' nhưng ta vẫn phải vững niềm tin, lạc quan, đối mặt với những nghịch cảnh khắc nghiệt mới thấy được sức mạnh của mình.
Chúng ta phải có niềm tin với cuộc sống, coi thất bại là mẹ của thành công, vì có thất bại chúng ta mới biết làm việc chăm chỉ hơn, biết cố gắng bằng chính sức mình để đạt được cái mà mình mong muốn. Người ta chỉ thất bại khi họ không biết đứng lên trên chính thất bại của mình để nỗ lực, phấn đấu hơn. Thomas Edison đã từng nói: “Tôi không bao giờ nản chí vì đối với tôi, mỗi một nỗ lực không thành công là một bước tiến bộ". Con người sống trên đời này ai cũng mắc phải lỗi lầm của mình, nhưng vấn đề là ta phải biết chấp nhận lỗi lầm đó để cố gắng biến nó trở nên tốt đẹp hơn. Không có truyện cổ tích nào đẹp hơn câu chuyện do chính cuộc sống viết nên. Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình từ những gian lao, hi sinh vất và cuộc đời chẳng có bước đường cùng, chỉ có những ranh giới, cốt là ta có đủ sức mạnh để vượt qua cái ranh giới đó hay không. Hồ Chí Minh từng khổ đau trước giông tô' nô lệ của dân tộc. Và bằng lòng yêu nước nhiệt thành, tình yêu dân tộc tha thiết, bằng trí tuệ tuyệt vời và đặc biệt là nghị lực phi thường, đã mang lại cho dân tộc ta ánh sáng tự do. Một dân tộc như cách nói của Nguyễn Đình Thi: “Rũ bùn đứng dậy sáng lòa”.
Cuộc sống luôn đem đến cho ta nhiều điều bất ngờ trong đó là những khó khăn, thử thách mà bắt buộc ta phải vượt qua để thành công hơn trong mọi việc và cũng để thành người. Nhìn vào mẹ ta còng lưng trên cánh đồng “một nắng hai sương”, gương mặt khắc khổ và đôi bàn tay khô queo mà nuôi ta thành người; nhìn vào những thanh niên của thời "chinh chiến” đã ngã xuống vì Tổ quốc giữa tuổi thanh xuân; nhìn vào những em thơ vừa học vừa bán hàng rong khắp hang cùng ngõ vắng, và nhiều hình ảnh vượt khó ta từng nghe, từng thấy, rồi ta sẽ có một bài học nghị lực cho chính mình khi đứng trước “bão giông” của cuộc đời.
Nghị luận "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố" số 8
Cuộc đời của mỗi con người không phải ai cũng thuận buồm xuôi gió để bước đến thành công bởi trên con đường đó còn chứa rất nhiều những chông gai và thử thách. Thế nhưng điều quan trọng nhất là việc bạn vượt qua nó để hướng tới thành công như thế nào mà thôi. Trong quyển nhật kí Đặng Thùy Trâm chị từng viết : “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Nó như một lời đúc kết sâu sắc trong những năm tháng vô cùng cực khổ của cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc, để lại cho thế hệ sau những trăn trở lớn.
Cuộc sống của mỗi người không lúc nào là êm xuôi và bằng phẳng. Cũng như một nhà văn nào đó từng nói rằng “Con đường thành công không phải là con đường trải đầy hoa hồng”. Nếu nó quá bình dị thì sẽ chẳng ai biết được cảm giác của chiến thắng lại ngọt ngào và hạnh phúc đến thế. Để hiểu câu nói của Đặng Thùy Trâm trước hết ta cần phải hiểu thế nào là giông tố. “Giông tố” ở đây chính là những diễn biến thất thường của thời tiết, nó mang đến cho con người rất nhiều khó khăn trong cuộc sống và sinh hoạt. Thế nhưng đặt trong câu nói này giông tố còn được hiểu chính là những thử thách, những biến cố của cuộc sống mà con người sẽ gặp phải trong cuộc đời. “Cúi đầu” tức là việc con người phải thất bại trước nó, và gục ngã trước số phận. Câu nói của Đặng Thùy Trâm có ý nghĩa đó là Cuộc sống của mỗi người sẽ trải qua rất nhiều những khó khăn vất vả nhưng đừng bao giờ chúng ta chịu gục ngã trước nó, hãy đứng dậy và vươn mình bước tiếp về phía trước.
Bất kể chúng ta là ai, bất kể chúng ta đứng trên đỉnh vinh quang nào thì tôi dám cá rằng để chạm tay vào ánh hào quang chúng ta đã phải nỗ lực vượt qua một chặng đường rất dài và gian truân. Vinh quang mà chúng ta đạt được ngày hôm nay không chỉ có những giọt mồ hôi mà còn có cả máu và nước mắt của cá nhân và đồng đội mình. Trên thực tế cuộc sống, sẽ chẳng có gì dễ dàng đạt được nếu con người không chịu đánh đổi.
Thực tế lịch sử cho chúng ta một bài học đầy sâu sắc. Dân tộc ta đã trải qua chiều dài bốn ngàn năm lịch sử trong bốn ngàn năm đó chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu giông tố. Đó là những cuộc xâm chiếm của giặc ngoại xâm của bè lũ bán nước và cướp nước. Thế nhưng cho đến ngày hôm nay khi chúng ta được hít thở một bầu không khí xã hội chủ nghĩa, đất nước không một bóng quân thù ta mới hiểu được giá trị của hai từ hạnh phúc. Đó chính là những năm tháng gian khổ cần lao của những người anh hùng như chị Đặng Thùy Trâm như là anh Nguyễn Văn Thạc cùng với rất nhiều những con người thầm lặng nữa. Và nếu như chúng ta cúi đầu trước những giông tố ấy liệu có được độc lập dân tộc hôm nay?
Trong thực tế đời sống mỗi người ai cũng sẽ phải trải qua những giông tố những khó khăn của cuộc sống. Đơn giản là những thất bại trong việc giải một bài toán, một bài văn là những lần khảo sát điểm thấp thế nhưng điều quan trọng nhất sau đó không phải là điểm số. Mà là chúng ta đã vượt qua nó như thế nào. Đứng lên ra sao và gặt hái thành quả như thế nào. Sẽ chẳng ai quan tâm đến việc chúng ta thất bại cả họ chỉ nhìn vào những gì mà con người đạt được mà thôi. Và nếu bạn không thể vượt lên chính mình thì có nghĩa là bạn đã hoàn toàn thua cuộc.
Có ai đó đã từng nói rằng chiến thắng ngọt ngào nhất không phải là khi ta đánh bại kẻ thù nào mà là ta đã chiến thắng chính bản thân mình. Có lẽ trong cuộc đời mỗi người bạn sẽ vấp phải khó khăn thử thách không chỉ là một lần thậm chí là rất nhiều lần. Nếu bạn chỉ biết ngủ vùi trong thất bại thì có nghĩa là bạn đang tự giam cầm chính cuộc đời mình. Chúng ta chỉ được phép đứng dậy và vượt qua nó một cách mạnh mẽ và bản lĩnh nhất. Như giáo sư Ngô Bảo Châu đã chiến thắng chính mình bằng niềm đam mê toán học, như nhà soạn nhạc thiên tài Beethoven đã vượt lên hoàn cảnh bằng nghị lực phi thường và rất nhiều những tấm gương sáng ngời cho chúng ta noi theo. Họ đã thất bại nhưng thất bại đó chính là bàn đạp để họ gặt hái được thành công một cách vang dội hơn.
Câu nói của liệt sĩ Đặng Thùy Trâm chứa đựng trong đó là rất nhiều suy ngẫm sâu sắc. Nhắc nhở những thế hệ đi sau hãy vững vàng tư tưởng để vươn đến những thành công. Chúng ta hãy tiếp bước những thế hệ đi trước để xây dựng đất nước ngày một văn minh và giàu đẹp hơn.