Top 10 Bài thơ buồn về tình yêu đơn phương đau đớn nhất

Một tình yêu đẹp bao giờ cũng phải xuất phát từ hai phía, bất cứ một tình yêu nào chỉ đến từ một phía đều đem lại nhiều nước mắt cho người còn lại. Tình yêu đơn phương luôn nhận lại là sự đau khổ, có lúc đau đến tận cùng mà người kia cũng không hề hay biết. Tình yêu đơn phương như một sợi dây sắt đầy gai quấn chặt lấy trái tim của những kẻ khờ dại, dù cảm thấy rất đau nhưng vẫn không thể tháo bỏ được. Những bài thơ về tình yêu đơn phương dưới đây sẽ là những dòng tâm sự đồng cảm cùng những ai đang yêu đơn phương. Nếu bạn cảm thấy buồn thì hãy tìm đến thơ và nhạc, điều đó sẽ giúp bạn giải tỏa được nỗi buồn giấu kín trong tim. Và bài viết này toplist sẽ giới thiệu đến bạn top các bài thơ buồn về tình yêu đơn phương đau đớn nhất.

BÀI THƠ: EM NHỚ ANH…

EM NHỚ ANH…


Hoàng hôn xuống khung trời lặng đìu hiu

Em nhớ anh thơ thẩn giữa chiều tàn

Con phố buồn em lẻ bóng lang thang

Càng cố quên sao lòng càng nhung nhớ.


Em nhớ anh cồn cào trong nhịp thở

Hỡi người thương giờ anh ở nơi đâu

Em chơi vơi đứng giữa vạn nẻo sầu

Yêu đơn phương bao đêm thâu trằn trọc.


Em nhớ anh… nhiều lần em bật khóc
Tự hỏi lòng sao quá ngốc yêu anh

Đơn phương chi cho tim vỡ tan tành

Còn đâu mộng một ngày thành đôi lứa.


Em nhớ anh… tê tái giữa chiều mưa

Không thể quên kỉ niệm xưa mình có

Mưa tí tách nghẹn ngào đôi mắt đỏ

Lệ cay xè nhung nhớ đó không nguôi.


Em nhớ anh trong lặng lẽ ngậm ngùi

Lê bước buồn thui thủi giữa trời Đông

Yêu đơn phương nghe tan nát cõi lòng

Dù đớn đau nhưng tình là mãi mãi.


Em nhớ anh với bao ngày trống trải

Nhớ những dòng tin nhắn ấy mỗi ngày

Dù ta mãi chẳng có duyên gặp lại

Vẫn nguyện cầu anh nơi ấy bình an.


Tác giả: Nguyễn Thùy Dương

EM NHỚ ANH…
EM NHỚ ANH…

BÀI THƠ: TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG


Họ nắm tay nhau dưới ánh đèn

Đi trên con phố đã thân quen

Tôi nhìn họ bước lòng buồn rượi

Thế giới chỉ còn màu trắng đen


Họ bước bên nhau không nhớ tôi

Ôi cô gái nhỏ về đi thôi

Lời yêu chưa nói với người ấy

Giờ họ, xem kìa, rất đẹp đôi!


Tôi cất nỗi buồn vào phía trong

Không cho ai thấy bão trong lòng

Khi đi bên họ tôi cười nói

Khi ở một mình tôi khóc không


Một người là bạn, một người yêu

Hai người họ đẹp biết bao nhiêu

Lời yêu chưa nói, thôi câm lặng

Tôi bước lang thang dưới bóng chiều…


Tác giả: Hoài Vân

Tình Đơn Phương
Tình Đơn Phương

BÀI THƠ: THƯƠNG THẦM

THƯƠNG THẦM


Người con gái anh thương thầm năm ấy

Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều

Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu

Sao khó vậy bởi một điều anh nhát

Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát

Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng

Lúc chia tay em còn nhớ hay không

Dòng lưu bút được lồng trong trang vở

Những năm tháng cách xa anh rất nhớ

Anh thương thầm một thuở áo dài ơi

Ước gì đây của ngày đó một thời

Anh sẽ nói những lời yêu em nhất

Bởi tình anh yêu em là chân thật

Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm

Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm

Và em đã ra khỏi tầm tay với

Em đã có một tình yêu thương mới

Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai

Để lại trong anh những tiếng thở hoài

Thương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.


Tác giả: Chử Văn Hòa

BÀI THƠ: THƯƠNG THẦM
BÀI THƠ: THƯƠNG THẦM

BÀI THƠ: TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG


Anh không còn trở lại bến ngày xưa

Hàng cây cũng mới vừa vàng hết lá

Sầu nón nghiêng theo đà cơn gió đã

Bay xuống lên nên rách cả bên vành.

Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anh

Rồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bước

Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt

Buồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.

Em đâu ngờ…mình đã quá thiết tha

Trao gởi nhớ đậm đà về phương ấy

Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy

Chỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.

Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên cao

Con đò cũng cắm sào neo bến vắng

Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặn

Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.


Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn

Tình Đơn Phương
Tình Đơn Phương

BÀI THƠ: TÌNH CŨ SANG TRANG

TÌNH CŨ SANG TRANG


Em báo tin vui, cớ sao buồn?

Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn

Đò đã sang ngang, em – người ấy

Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn


Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng

Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang

Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!

Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang


Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi

Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời

Người chắc hững hờ vui tình mới

Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi


Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước

Em ngồi tính chuyện của mai sau

Như cánh hồng phai bên dòng nước

Thấm thoắt thời gian đã vụt mau


Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh

Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà

Em ngồi lặng yên nghe tôi kể

Những chuyện trong đời đã trôi qua


Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?

Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan

Giờ nghe tin ấy tim đau nhói

Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn


Tôi vẫn tìm em trong áng thơ

Viết về cái thuở đã mộng mơ

Dẫu em chung bước bên người ấy

Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ


Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ

Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ

Những tối trăng mờ nghe đêm rớt

Tôi biết tình em vẫn hững hờ…


Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

TÌNH CŨ SANG TRANG
TÌNH CŨ SANG TRANG

BÀI THƠ: ĐÂU HẲN LÀ DANG DỞ

ĐÂU HẲN LÀ DANG DỞ


Có lúc gần cũng có lúc xa xôi

Bởi kề bên vẫn như người xa lạ

Nỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bã

Khi chẳng còn những thứ đã từng mong

Ai sổ lồng..tựa chim sáo sang sông

Ai đắng cay giấc mơ hồng tan vỡ

Trách ai đây khi đời duyên chẳng nợ

Để canh tàn không tròn giấc ngủ trơ

Ngày yêu nhau nào biết được chữ ngờ

Ở tương lai là bến bờ vô định

Ai biệt ly mà không lần bịn rịn

Không xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòng

Mơ thật nhiều rồi tất cả bằng không

Thì sao khỏi chất chồng bao nỗi nhớ

Tình vỡ tan đâu hẳn đời đang dở

Nhưng giọt sầu nức nở tránh được sao?


Tác giả: Tùng Trần

ĐÂU HẲN LÀ DANG DỞ
ĐÂU HẲN LÀ DANG DỞ

BÀI THƠ: ĐƠN PHƯƠNG

ĐƠN PHƯƠNG


Khi anh biết tim mình phải lòng em
Là anh chọn đơn phương mà im lặng
Cho nỗi nhớ thương nằm im trong miền băng lạnh
Sẽ không bao giờ thấy được nắng ngày mai.

Khi anh biết chuyện tình mình không có tương lai
Là anh đã miệt mài tìm cách loại bỏ
Yêu một người không yêu mình thật khó
Hi vọng nhiều nhưng mãi là cuộc tình đơn phương

Khi anh biết mình yêu em quá đậm sâu
Là anh đã biết ngày sau tim sẽ thổn thức
Vì yêu em ! anh yêu nhiều hơn hơi thở
Anh tự trách mình không biết cách để em yêu.


Tác Giả: Khổng Trung

Bài thơ: Đơn Phương
Bài thơ: Đơn Phương

BÀI THƠ: YÊU THẦM

YÊU THẦM


Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắm

Nhưng ngại mà đâu có dám nói ra

Sợ làm phiền ảnh hưởng đến người ta

Thôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy

Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấy

Nhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêu

Một chút thôi đâu dám ước mơ nhiều

Yêu lặng lẽ một mối tình trong mộng

Mới gặp em mà trái tim rung động

Người yêu thầm hỏi có tội không em?

Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèm

Dù biết trước không thể thành khát vọng

Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộng

Mãi chung tình mà không muốn yêu ai !

Đời mịt mù đâu có thấy tương lai

Cứ như thế một mối tình dại dột

Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốt

Trái tim tôi đã yêu quá mất rồi

Dẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôi

Chót yêu em mối tình si tuyệt vọng!


Tác giả: Phụng Hải Đăng

BÀI THƠ: YÊU THẦM
BÀI THƠ: YÊU THẦM

BÀI THƠ: YÊU ĐƠN PHƯƠNG NHIỀU THƯƠNG NHỚ

YÊU ĐƠN PHƯƠNG NHIỀU THƯƠNG NHỚ


Yêu đơn phương có bao giờ hạnh phúc
Lòng khi nào cũng dục thúc buồn tênh

Biết bao giờ hình bóng ấy anh quên

Cùng giấc mộng mang tên em… nhỉ?

Ờ thì đêm anh một mình tự kỉ

Viết vần thơ với cảm nghĩ giờ đây

Ờ tâm hồn lúc nào cũng trên mây

Đếm nỗi nhớ từng phút giây tha thiết

Yêu đơn phương nhưng vô cùng da diết

Rất thật lòng mà chẳng biết ngày mai

Là ngày mai em sẽ ở bên ai

Anh lặng lẻ trong men sai tình mãi

Em biết không đêm anh thầm sợ hãi

Rồi một ngày em sẽ phải bên ai

Cho phố buồn, con phố vắng, phôi phai

Cho anh mãi nhiều đắng cay, thương nhớ!


Tác giả: Bùi Tráng Sĩ

Yêu Đơn Phương Nhiều Thương Nhớ
Yêu Đơn Phương Nhiều Thương Nhớ

BÀI THƠ: NỖI NHỚ

NỖI NHỚ


Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa

Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ

Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh

Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ


Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ

Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?

Không hò hẹn cũng quên rồi xao động

Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…


Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại

Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong

Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,

Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…


Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió

Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy

Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,

Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…


Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Nỗi nhớ
Nỗi nhớ

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?