Trong chương trình mới ngữ văn 7, các bạn được tìm hiểu một bài thơ giàu cảm xúc có tên "gặp lá cơm nếp", do Thanh Thảo sáng tác. Bài thơ viết về mẹ với vời vợi nỗi nhớ thương da diết. Bài thơ "Gặp lá cơm nếp" được viết lên từ tình yêu mà nhà thơ dành cho mẹ. Bài thơ đã để lại nhiều cảm xúc trong lòng độc giả. Và dưới đây là những đoạn văn hay nhất nêu cảm nghĩ về nỗi nhớ thương mẹ của người con trong "Gặp lá cơm nếp":
Đoạn văn tham khảo số 5
Bài thơ “Gặp lá cơm nếp” của Thanh Thảo chính là một lời nhắn nhủ sâu sắc về tình cảm mẫu tử. Tác giả đã đặt người con vào hoàn cảnh của một người xa nhà nhiều năm, tình cờ nhìn thấy lá cơm nếp. Hình ảnh gợi cho người con nhớ về bát xôi mùa gặt - hương vị quê hương mà dù đi đâu cũng sẽ nhờ về. Và cả hình ảnh người mẹ giản dị, tảo tần đã “nhặt lá về đun bếp”, “thổi cơm nếp”. Từ đó, người con càng thêm nhớ thương mẹ nhiều hơn để bộc lộ nỗi niềm qua câu thơ “Mẹ già và đất nước/Chia đều nỗi nhớ thương”. Tình yêu dành cho mẹ và đất nước luôn thường trực trong trái tim của người con - đó là thứ tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng nhất.
Đoạn văn tham khảo số 10
Người con trong bài thơ “Gặp lá cơm nếp” của tác giả Thanh Thảo là một người lính Trường Sơn và đang ngày ngày hành quân. Người con ấy còn có mẹ già, có quê hương, đất nước và gánh trên vai trách nghiệm của cả dân tộc. Khi “xa nhà mấy năm”, chắc hẳn người con ấy sẽ nhớ đến những gì quen thuộc, gần gũi, những gì được xem như là điểm nhấn trong kí ức của mình. Đó chính là hình ảnh bát xôi mùa gặt, là hình ảnh mẹ nhặt lá về đun bếp chiều, là cả một không gian quê hương. Người con – chiến sĩ ấy cũng có những tâm tư, tình cảm và nỗi nhớ của một con người, một thi nhân. Qua đó người con hiện lên với những miêu tả, cảm xúc chân thật nhất
Đoạn văn tham khảo số 2
Cha mẹ là người có công sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người, vì thế dù có đi bất cứ nơi đâu thì chúng ta cũng luôn hướng về cha mẹ. Thanh Thảo đã khéo nói hộ chúng ta nỗi nhớ ấy thông qua bài thơ Gặp lá cơm nếp. Khi xa nhà, bỗng dưng gặp lá nếp mà nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ thế ùa về. Nhớ về mẹ là nhớ món xôi của mẹ “bát xôi mùa gặt/ mùi xôi sao lạ lùng”. Mùi xôi của mẹ hay chính là vị quê hương quen thuộc luôn thường trực trong con “thơm suốt đường con”. Tình yêu mẹ, yêu quê hương đất nước không chỉ được thể hiện qua món xôi, qua mùi vị quê hương, tình yêu thương đó đã dâng trào bộc trực ra lời nói “ôi mùi vị quê hương/ con làm sao quên được/ mẹ già và đất nước/ chia đều nỗi nhớ thương”. Mẹ được đặt ngang với đất nước, được người con chia đều nỗi nhớ thương, qua đó chúng ta thấy được tình cảm sâu nặng của người con dành cho người mẹ già yêu quý của mình.
Đoạn văn tham khảo số 3
Đi hết cuộc đời dài rộng này, chúng ta cũng không thể hiểu được hết công lao của mẹ cha. Bởi vậy, đã có biết bao sáng tác ra đời để ca ngợi công ơn trời bể ấy. Tác giả Thanh Thảo cũng viết về đề tài ấy, ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc trong bài thơ Gặp lá cơm nếp. Bài thơ đã ghi lại cảm xúc của người con tình cờ nghĩ đến hương vị của mùi xôi và nhớ về mẹ. Tác giả đã xa nhà nhiều năm, thèm một bát xôi nếp mùa gặt và nhớ về mẹ cùng những hương vị yêu dấu của làng quê. Trong tâm hồn các anh, người mẹ là hình ảnh lớn lao nhất, đẹp đẽ nhất của quê hương. Với người lính, mẹ là suối nguồn của yêu thương, là ánh sáng diệu kì dõi theo con suốt cuộc đời. Câu thơ "Mẹ già và đất nước/ Chia đều nỗi nhớ thương" như cảm xúc òa khóc trong lòng nhân vật khi nghĩ về người mẹ tảo tần và đất nước bình dị. Mẹ đã chịu một đời lam lũ, hi sinh để dành cho con những điều đẹp đẽ nhất. Những câu thơ giản dị, ngắn gọn mà vời vợi nỗi nhớ thương. Bài thơ "Gặp lá cơm nếp" được viết lên từ nỗi nhớ, tình yêu mà nhà thơ dành cho mẹ. Bài thơ đã để lại nhiều cảm xúc trong lòng độc giả.
Đoạn văn tham khảo số 7
Thanh Thảo đã khéo nói hộ chúng ta nỗi nhớ ấy thông qua bài thơ Gặp lá cơm nếp. Khi xa nhà, bỗng dưng gặp lá nếp mà nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ thế ùa về. Nhớ về mẹ là nhớ món xôi của mẹ “bát xôi mùa gặt/ mùi xôi sao lạ lùng”. Mùi xôi của mẹ hay chính là vị quê hương quen thuộc luôn thường trực trong con “thơm suốt đường con”. Tình yêu mẹ, yêu quê hương đất nước không chỉ được thể hiện qua món xôi, qua mùi vị quê hương, tình yêu thương đó đã dâng trào bộc trực ra lời nói “ôi mùi vị quê hương/ con làm sao quên được/ mẹ già và đất nước/ chia đều nỗi nhớ thương”.
Đoạn văn tham khảo số 8
Nỗi nhớ thương mẹ của người con trong bài thơ “Gặp lá cơm nếp” là nỗi nhớ chung của tất cả người con khi xa quê. Người con trong bài thơ này, hẳn xa nhà đã lâu. Vậy nên, khi ngửi thấy mùi xôi, một cảm giác thân quen ùa về. Người con nhớ lại mẹ của mình vào buổi chiều nhặt lá về đun bếp, hương cơm nếp thơm lừng lan cả căn nhà. Đọc đến khổ 3, có thể thấy, người con là người lính. Bên mẹ, bên nước, trái tim chia làm 2 ngăn dành trọn vẹn tới 02 tình yêu to lớn, vĩ đại. Bóng dáng mẹ luôn ở trong tâm trí con. Dù đi đâu, con cũng luôn nhớ về mẹ, về hình ảnh quen thuộc mà ấm áp, là cả tuổi thơ của con.
Đoạn văn tham khảo số 1
Sau khi đọc xong bài thơ Gặp lá cơm nếp của Thanh Thảo, người đọc có thể thấy được tình yêu của người con đối với người mẹ. Đó là "nỗi nhớ thương", "làm sao quên được", là tiếng thảng thốt để phải kêu lên: "ôi mùi vị quê hương", hay ngay cả việc "thèm bát xôi mùa gặt". Người mẹ hiện lên với những hình ảnh giản dị, tảo tần: "nhặt lá về đun bếp", "thổi cơm nếp". Chỉ là những hình ảnh giản dị vậy thôi nhưng nó là hình ảnh gắn bó, quen thuộc với người con suốt thuở chưa "xa nhà đã mấy năm". Vì vậy mà người con càng nhớ thương mẹ nhiều hơn. "Mẹ già và đất nước/ Chia đều nỗi nhớ thương" nhưng ta có thể thấy hình ảnh mẹ quen thuộc cũng như đất nước, mẹ già và đất nước ở đây như cũng đã hóa làm một, trở thành điều thiêng liêng nhất.
Đoạn văn tham khảo số 4
Đến với bài thơ Gặp lá cơm nếp của Thanh Thảo, người đọc sẽ thật xúc động trước tình cảm của người con. Tác giả đã đặt nhân vật người con trong một hoàn cảnh đặc biệt - nhiều năm xa nhà. Tình cờ bắt gặp hình ảnh lá cơm nếp, liền nhớ về bát xôi mùa gặt của mẹ. Để rồi những kỉ niệm về người mẹ cứ thế hiện về trong tâm trí của người con. Hình ảnh người mẹ hiền từ, tần tảo và đảm đang hiện lên đầy chân thực. Câu thơ “Mẹ già và đất nước/ Chia đều nỗi nhớ thương” gợi ra một tình cảm yêu mến và trân trọng của người con dành cho mẹ và đất nước. Bài thơ được sáng tác theo thể thơ năm chữ ngắn gọn, nhưng chứa đựng nhiều cảm xúc.
Đoạn văn tham khảo số 6
Người con trong bài thơ Gặp lá cơm nếp không xuất hiện trực tiếp mà xuất hiện gián tiếp qua những cảm xúc được thể hiện trong bài. Ta có thể hình dung chủ thể trữ tình trong bài thơ là một người lính đã xa nhà nhiều năm và có những tình cảm sâu sắc dành cho mẹ cũng như quê hương, đất nước. Anh là một người con giàu tình cảm, có hiếu khi nhớ thương về mẹ với những điều bình dị và không quên được những món ăn dân dã quen thuộc mà mẹ đã dành trọn tình cảm để nấu cho anh. Người lính ấy đồng thời cũng là người con yêu nước khi trong lòng anh luôn dạt dào tình cảm với làng quê, dân tộc “Ôi cái mùi vị quê hương/Con làm sao quên được”.
Đoạn văn tham khảo số 9
Hình ảnh người con trong bài thơ “Gặp lá cơm nếp” của Thanh Thảo không trực tiếp xuất hiện, mà chỉ xuất hiện gián tiếp qua những cảm xúc thể hiện trong bài. Đó là một người lính xa nhà nhiều năm và có tình cảm sâu sắc dành cho mẹ cũng như quê hương, đất nước. Điều đó đã được thể hiện rất rõ qua từng câu thơ trong bài. Anh là một con người giàu tình cảm, dù đã đi xa chiến đấu bảo vệ cho Tổ quốc, nhưng trái tim anh vẫn hướng về quê nhà, về những điều bình dị nhất và hướng về mẹ. Đặc biệt là khi anh ngửi thấy mùi lá nếp quen thuộc là liền nhớ về hương vị quê hương và người mẹ kính yêu của mình. Người lính đó đồng thời còn là một người rất yêu nước, khi trong lòng anh luôn dạt dào tình cảm với làng quê và dân tộc. Từ những điều đó cho chúng ta những hình dung cụ thể về nhân vật người con.