Nhà Thơ Nguyễn Trọng Hoà bút danh Thiên Phú sinh Ngày 06 Tháng 05 Năm 1990, quê quán huyện Lộc Hà - tỉnh Hà Tĩnh. Đọc Thơ của anh chúng ta cảm nhận được sự gần gũi, chân thực, đời thường trong những bài thơ anh viết về quê hương với những hình ảnh dung dị... như cánh đồng quê, hạt lúa, con sông quê hay mùi thơm của hoa cau. Mảng thơ tình yêu của anh cũng thể hiện giá trị tinh thần rất mãnh liệt và nhiều khát khao. Chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ hay của anh.
TRÁI NHÂN TÌNH
Tác giả: Thiên Phú
Trái nhân tình ngọt lắm ai ơi
Vị nồng say thơm ngọt bùi ngan ngát
Tình yêu ta đậm sâu như câu hát
Ôi mặn nồng khi tay nắm bàn tay...
Bờ môi trao những ngào ngạt hương say
Yêu thương lắm mái tóc mềm trong nắng
Ta dạo đi trên con đường thanh vắng
Dáng thoáng khờ hai bím tóc nai tơ...
Ta yêu nhau cho kết qủa mong chờ
Đơm kết trái - nhân tình trong trắng mãi
Chiều hoàng hôn tím trải dài man mát
Hương đồng quê thơm mãi trái nhân tình...
CƠN GIÓ LẠ
Tác giả: Thiên Phú
Cơn gió lạ đưa em đến bên anh
Thổi vi vu chiều hoàng hôn màu tím
Anh gặp em trên cầu tre mát lịm
Em thẹn thùng chừng mắc cỡ yêu thương
Anh nhìn em thấy xao xuyến vấn vương
Áng mây chiều trên quê hương rạng rỡ
Trong tim anh nhịp rung lên bỡ ngỡ
Mãi si tình say đắm bóng hồng xinh...
Ơi! cô gái sao em đẹp lung linh
Mắt nhìn anh ánh mắt em lúng liếc
Con tim anh còn gì đâu nuối tiếc
Giọng em cười như câu hát êm ru
Phải tình em trên cầu tre lắc lẽo
Mối tình nồng sẽ theo mãi bên anh
Cơn gió lạ như nhắn nhủ thật nhanh
Cầm tay em hôn nồng say vào đó...
Em ơi! em thầm cảm ơn cơn gió
Đã cho mình những giây phút bên nhau....
.
GIẾNG CỒN MẠCH NƯỚC HỒN QUÊ
Tác giả: Thiên Phú
Một đời khó nhọc
trải qua những gian truân
Năm tháng phai mòn
Dấu chân cũng lặn chìm vào đất cát
Ôi tuổi thơ!
Ngọt ngào như bầu sữa mẹ
Trời nắng chang chang
Mẹ gánh nước giếng cồn
Về nấu vội ấm chè xanh
Nhớ ngày nào tôi tắm nước nơi đây
Khi buổi trưa chơi đủ trò nghịch ngợm
Dăm đứa thân cởi trần uống nước
Giếng cồn quyện hòa theo dấu thời gian
Mát lịm trong tôi
giếng nước tự hào
những năm tháng đói khổ
Cảnh chiến tranh bom đạn gầm gào
giếng cồn mạch nước nuôi cả làng quê
Vĩnh Hòa xưa - Bình Lộc hôm nay
Có những điều không thay đổi
Mái đền làng vẫn còn in bóng
Cây đa già che chở hồn quê....
.
ĐÔI TAY MỀM
Tác Giả: Thiên Phú
Ở đâu rồi? đôi tay nắm ngày xưa
Tay trong tay cùng nhau đi dạo ngắm
Em yêu ơi tình đôi ta say đắm
Đôi tay này ta gửi gắm yêu thương...
Những cứ tưởng tay nắm tay vấn vương
Sẽ đi hết chặng đường dài không mệt
Có ngờ đâu tình yêu ta chấm hết
Em qua phà vui cất bước vu quy
Giờ còn lại dĩ vãng ngày xưa đó...
Nhớ mỗi chiều những lúc đón lúc đưa
Bàn tay anh nắm tay em dìu dịu
Cơn mưa chiều gợi nỗi buồn nặng trĩu
Đôi tay mềm em đã dạt về đâu...
.
BÌNH LỘC ƠI TA NHỚ TA VỀ
Tác giả: Thiên Phú
Bình Lộc ơi! sao mà chân chất thế
Anh đi xa nhưng đâu dễ nào quên !
Ngõ đường quen hương hoa cau ngào ngạt
Buổi ban mai lấp lánh những nắng vàng...
Em ở nhà phụ mùa gặt hái sang
Lúa quê mình mùa này đươc mùa nhở
Tiếng em thơ đánh vần yêu con chữ
Những chiều về...cắt cỏ chăn trâu
Bình Lộc ơi! Tôi chẳng muốn xa đâu
Muốn ở nhà chơi như thời trẻ dại
Đánh ô quan, chơi đồ lề vặt lá
Lá làm tiền...giờ lắng đọng trang thơ
Bình Lộc ơi! Thay đổi như giấc mơ
Đường quê xưa, nay bê tông rộng rãi
Nước chè xanh - xóm làng vui rộn mãi
Chợ Huyện quê mình nhộn nhịp bán mua
Bình Lộc Ơi! Ta nhớ ta về....
.
PHẢI LÒNG CON GÁI BẾN TRE
Tác giả: Thiên Phú
Anh phải lòng người con gái bến tre
Hàng dừa xanh chiều nắng nghiêng bóng mát
Vọng cổ ơi, lời câu ca em hát
Ôi nhẹ nhàng theo tiếng nhạc du dương...
Mãi vấn vương anh như đã quên đường
Lối về đó Phà Rạch Miễu trong gió
Chợ Giữa nhởn nhơ áo người trong biển nhớ
Về Lương Hòa hay lại xuống Cái Mơn...
Sơn Đốc ơi nhớ em đó trong mơ
Nhiều nỗi niềm trên Ba Tri thương nhớ
Yêu Trúc Giang ngay lần đầu gặp gỡ
Dưới bóng dừa nghe chan chứa thân thương
Anh phải lòng người con gái quê hương
Bến tre ấy Áo Bà Ba thương mến
Nón nghiêng che má đồng tiền lúng liếng
Dáng dịu dàng mái tóc mượt mà đen...
.
BUỘC NẮNG VÀNG
Tác giả: Thiên Phú
Anh buộc nắng vàng mùa thu dìu dịu
Tỏa hương cau thơm ngát bên cầu
Ồ chú chim cất cao giọng hót
Mùa thu vàng lá rụng đã sang...!
Đồng lúa xanh triền đê trâu thả
Ngọt tuổi thơ hái khế sau hè
Tiếng diều sáo ngân nga thêm nhớ
Nhớ bạn bè mỗi đứa mỗi phương
Mùa Thu này gợi nhiều vấn vương
Hoa Tình yêu cũng vừa đơm trái
Giọng em thưa nhẹ nhàng êm ái
Buộc nắng vàng...cho thơm ngát hương cau
.
NỖI NHỚ ĐÓNG BĂNG
Tác giả: Thiên Phú
Có lẽ nào nỗi nhớ đã đóng băng
Khi tình yêu khép mình vào nghiệt ngã
Con tim ta yêu nhau trong vội vã
Yêu nồng nàn... tan rã cho thương đau
Anh vẫn nghĩ sẽ có một phép màu
Nếu như em biết cùng anh chia sẽ
Dây yêu đương suốt đời luôn vui vẻ
Chẳng hề đứt nếu ta không chia tay...
Cuộc tình tôi ! sao mà lắm chua cay
Những đêm về trong men say khói thuốc
Tiếng lá rơi xào xạc nghe giá buốt
Lạnh trong lòng nỗi nhớ đã đóng băng...
.
HẾT HẠ RỒI
Tác giả: Thiên Phú
Hết Hạ rồi! Phượng chẳng còn đua chen
Nắng ngả vàng cả làng quê - phố thị
Tiếng ve ngân lưa thưa rồi dừng lại
Để Thu về...xào xạc lá me rơi!
Con đường quen...dáng ai chiều bước vội
"Bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu"
Bao khó nhọc - đôi bàn tay vất vả
Xuôi ngược dòng đời tất bật kiếm cơm...
Thu đã về! Hoa cau cũng vừa thơm
Nụ đung đưa trong gió êm đềm dịu
Ngõ làng quê dăm ba người trò chuyện
Cuộc sống thanh bình vui vẻ với thời gian....
.
HẠ ĐÃ VỀ
Tác giả: Thiên Phú
Hạ đã về để nắng cứ long lanh
Ve râm ran khúc nhạc tình chung thủy
Phượng vẫn cười cả một trời áo đỏ
Nét duyên duyên như em gái ngượng ngùng
Ta thì thầm nỗi nhớ bạn bè xa
Những tháng hè xa nhau trường với lớp
Bạn bè ơi..
Khoảng không gian ngừng lại
Thời gian ơi
Xin hãy quay chầm chậm
Cầm tay nhau đùa giỡn dưới sân trường
Ôi!
Đẹp tuyệt làm sao thời áo trắng tung bay
Tay nắm tay chưa nói lên lời yêu thương gì cả
Phượng vẫn cười như cháy rực góc trời xa....!
.
HOA SỨ NHÀ NÀNG
Tác giả: Thiên Phú
Anh biết yêu vào chiều nắng nhè nhẹ
Má em hồng ngây ngất cả tim anh
Sứ nhà em hương thơm nồng ngào ngạt
Giọng em thưa nghe dào dạt mến thương
Cứ mỗi chiều sứ nhà em dâng hương
Qua bên này nhà anh hoa cau ngan ngát
Hun đúc lên tình ta bao câu hát
Nghe mặn nồng ngọt lịm cả bờ môi
Ôi say đắm tình em và sứ
Cho anh yêu những nét đẹp mịn màng...
.
CHIỀU THU VÀNG
Tác giả: Thiên Phú
Chiều thu vàng để nắng nhẹ long lanh
Ngõ nhà tôi mọi người đang trò chuyện
Hoa cau thơm in tình quê dịu đẹp
Dòng sông buồn con nước lặng lờ trôi...
Ôi!
Có phải người chốn cũ về đó không?
Thăm làng quê bước trên cánh đồng lúa trổ
Quê hương ơi! Sờ vòng tay nhè nhẹ
Ôm trọn tình...! Thấy bát ngát bao la...
Miền quê ơi! Ai mà không một thuở
Nhớ những lần tắm mát dưới sông quê
Tuổi thơ ơi! Đã bao lần mơ ước
Trở lại về với những tháng ngày xưa ...
.
Ồ THÁNG 5
Tác giả: Thiên Phú
Ồ tháng 5
Đôi vai gầy héo úa
Đời như chiếc lá
Lung lay bởi thời gian
Tuổi chẳng còn trẻ
Mà như kẻ thơ ngây
Chạy dọc bờ đê
Con sông oằn mình gánh nuớc
Nhịp cầu nghiêng
Đợi chờ dân quê
Nắm hai bàn tay
Đấm đấm vào gió
Hét lên thật to
Đời như vậy đó!
Tháng 5
Cánh đồng làng
ngã nghiêng rơm rạ
Hạt lúa chín vàng
Thơm ngon
Tháng 5
Đàn trâu vẫn ra đồng gặm cỏ
Hoa Phượng lác đác
Xa lắc xa lơ tuổi học trò
Ước gì có thể
Trẻ mãi không già
Không sinh bệnh tật
.
TUỔI THƠ TÔI
Tác giả: Thiên Phú
Nhớ ngày xưa cái dáng tôi nhỏ nhỏ
Đôi chân trần dẫm cát cả làng quê
Rồi lớn lên trong vòng tay của mẹ
Trong tình thương quá dào dạt của cha
Tuổi thơ tôi ! Những tháng ngày trong trẻo
Trên đồng quê vui thả cánh diều giang
Rồi chăn bò và còn hay cắt cỏ
Theo lũ bạn thuở nheo nhóc ham chơi
Tháng năm trôi...Nhớ bên mái nhà tranh
Mẹ chắt chiu từng miếng ăn lon gạo
Thương yêu con mẹ đã dành tất cả
Cha tảo tần tất bật cả ngày đêm...
Lớn lên rồi! Mới thấy khổ nhọc quá thôi
Hình hài xưa có ai còn nhớ nữa
Bước chân đi đã vùi vào cát nhẹ
Chỉ nhớ rằng con ngõ đó ta qua...
Ôi! Tuổi thơ ấy
Ngọt ngào bầu sữa mẹ
Tôi đã từng tắm mát dưới sông quê
Đã một thời bắt ốc mò cua đó
Cái nắng chiều nhớ nhớ một ngày xưa...
.
RA GIÊNG NÀY
Tác Giả: Thiên Phú
Ra giêng này thơm hoa bưởi hương đưa
Nụ hoa chanh thơm nồng nàn vườn nhỏ
Cây nhãn lồng năm nay ra hoa đó
Ngọt hương xoài, trái mít nhỏ xanh xanh...
Ra giêng này tình yêu đến bên anh
Sương long lanh nắng dát ngọc vườn cà
Môi chúm chím nụ cây hồng trong gió
Gốc lộc vừng hé mở những lá non
Ra giêng này vườn kết tựa trái ngon
Cùng vần thơ tôi mời bạn đồng điệu
Một tâm tình cùng ngân lên thơ phú
Ôi yên bình trong câu hát vườn quê....
.