Những cơn mưa bất chợt ùa về trên phố, tiếng sấm rền vang như báo hiệu một mùa mới sắp về. Phải chăng hạ đang chạm vào từng ngóc ngách, len lỏi vào dòng người tấp nập ngược xuôi. Mùa mới về, mang theo những xúc cảm vẹn nguyên chưa vẩn đục. Và tháng Tư về, gói trọn nỗi nhớ, niềm thương trong màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn…Hoa loa kèn, cũng giống như người thiếu nữ đôi mươi đang e ấp, khép mình sau những tán lá. Nụ hoa uốn cong mình xuống phố, bẽn lẽn rồi ngơ ngác nhìn dòng người lại qua. Màu hoa ấy, không kiêu sa, không rực rỡ, nhưng lại khiến lòng người bâng khuâng, nhớ về điều gì đó xa xăm. Topist.vn xin giới thiệu những bài thơ hay về hoa loa kèn.
Bài thơ: NGÀY ẤY - Hồ Viết Bình
NGÀY ẤY
Hồ Viết Bình
Nhớ những ngày nàng nắm lấy tay tôi
Hai đứa dạo chơi bên hồ vọng nguyệt
Liễu rủ, sương giăng mặt hồ đẹp tuyệt
Cùng soi gương, ngắm mắt biếc đáy hồ.
Cơn gió lao xao, mặt hồ gợn sóng
Bóng hai người tan biến vào nhau
Giây phút thần tiên ùa đến thật mau
Như cùng lúc hai mái đầu chụm lại.
Hồn nhiên quá một tuổi thơ vụng dại
Bông loa kèn ngai ngái giữa mùa yêu
Say đắm bên nhau chẳng kể sớm chiều
Lòng ấp ủ biết bao điều muốn nói.
Chỉ tiếc rằng hai ta không chung lối
Để bây giờ bối rối gặp lại nhau
Chia ly nào chẳng mang đến nỗi đau
Thôi, chấp nhận và cùng nhau làm bạn.
Đã bao năm, giờ chẳng còn nông cạn
Bão tố cuộc đời, dày dạn nắng mưa
Có những lúc nhớ đến kỷ niệm xưa
Bỗng lâng lâng, say sưa cùng quá khứ.
Bài thơ: SỰ TÍCH HOA LOA KÈN! - Hoàng Minh Tuấn
SỰ TÍCH HOA LOA KÈN!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Jack và Lily đã rất yêu nhau,
Mối tình đầu và cũng là duy nhất,
Chiến tranh khiến cho hai người chia tách,
Jack lên đường ra chiến trận xa quê!
Jack gửi trái tim, tỏ mối tình si,
Hẹn Lily ngày trở về hội ngộ,
Hai mươi năm kể từ ngày hôm đó,
Hai mươi năm vò võ ngóng - đợi - mong!
Thiếu trái tim, Jack vô cảm lạnh lùng,
Hết chiến tranh Jack không về nhà nữa,
Bỏ Lily trong tột cùng đau khổ,
Để trở thành kẻ cướp chốn nhân gian!
Phản chủ, xấu xa lại rất bạo tàn,
Sẵn sàng đuổi cả ân nhân chẳng ngại,
Quên cả việc Lily còn mãi đợi,
Jack đã thành kẻ phản bội vong ân!
Đến tướng cướp cũng bực bội bao lần,
Tìm Lily để vạch trần về Jack,
Rồi tướng cướp cũng cúi đầu cảm kích,
Trước tình yêu trong sáng của Lily!
Nên sự thật lần nữa bị giấu đi,
Rằng người yêu của Lily đã mất,
Tình yêu khiến Lily buồn se thắt,
Tìm nơi Jack yên nghỉ để trả tim!
Ý định ấy rồi cũng phải lãng quên,
Trái tim Jack không về bên mộ giả,
Thương yêu quá nàng bèn dành tim nhỏ,
Để quyên sinh ... trả hết nợ ... ân tình!
Một loài hoa rất đẹp đã được sinh,
Mang vẻ đẹp lung linh đầy quyến rũ,
Trắng tinh khôi mà tràn đầy tình nghĩa,
Tháng tư sang từ đó cứ quay về!
Hoa LOA KÈN hay còn gọi LILY!
Hà nội, 29/3/2019
Bài thơ: EM CHỞ MÙA - Bích Mai Phan
EM CHỞ MÙA
Bích Mai Phan
Em chở mùa về trong rét ngọt của nàng Bân
Giật nảy mình nhìn khóm Loa Kèn chúm chím
Từng lọn gió va vào mưa tíu tít
Đan áo dở chừng cất kỹ đợi mùa sau..
Em chở nụ cười , dừng lại đợi tàu
Chuyến du xuân rộng dài như định mệnh,
Dùng dằng ở , đi - nắng , mưa bịn rịn
Xoan cuối mùa rụng tím lối đi quen
Em chở chiều bằng nỗi nhớ lên men
Hũ rượu tình đã lâu không uống rồi cũng hết.
Mùa ẩm ương sắc Loa Kèn da diết
Ta chở mình, cắc cớ đợi mùa sang..?
PBM
Bài thơ: ĐÊM ĐẦU HẠ - Phạm Hồng Giang
ĐÊM ĐẦU HẠ
Phạm Hồng Giang
Đêm đầu hạ vầng trăng ai xẻ nửa
Nửa mong manh nhớ một nửa đợi chờ
Câu thơ tình anh viết cũng ngẩn ngơ
Chữ yêu thương thẫn thờ tìm chữ đợi.
Có phải chăng chúng mình xa vời vợi
Hoa loa kèn nghĩ ngợi trắng tinh khôi
Tiếng ve kêu khắc khoải đến rã rời
Đêm quặn thắt chơi vơi đầy trăn trở.
Khói thuốc tàn trên vành môi hé nở
Mối tình si nặng nợ đến bao giờ
Màn đêm buông trăng bạc phếch bơ phờ
Nỗi cô đơn lạc giấc mơ khờ dại.
Em đi rồi để mình tôi hoang hoải
Nửa vầng trăng tê tái cuối trời xa
Khóe mắt cay làn khói thuốc nhạt nhoà
Ly rượu đắng chảy qua làn môi ướt.
Đêm đầu hạ nửa vầng trăng say khướt
Đám mây vờn...
Lần lượt...
Lững lờ trôi!
07/04/2019 Hồng Giang.
Bài thơ: NÓI VỚI THÁNG 4 - Gió Phương Nam
NÓI VỚI THÁNG 4
Gió Phương Nam
Đừng vội nhé giục loa kèn níu bước
Ngọn gió nào vấp phải mùi hương
Em đâu cầm trái tim của anh
Như Lylia cầm trái tim của Giăc.
Em chỉ là vần thơ anh chưa viết
Là bài ca trong giai điệu anh tìm
Hóa giọt sương nhịp phách vào đêm
Dâng nốt nhạc ngân nga màu trắng.
Tháng tư hãy mở dùm ra ô nắng
Hạ non mềm thơm từng ngón tay đan
Dịu dàng ơi những cánh môi hôn
Tinh khôi lắm bởi lòng hoa chung thủy.
Tình muôn thuở ấm nồng hoa vẫn vậy
Gọi tên nhau cho nỗi nhớ theo về…
4.2014
Bài thơ: NƠI ĐÂU MÙA HẠ BẮT ĐẦU - Phạm Quang Thu
NƠI ĐÂU MÙA HẠ BẮT ĐẦU
Phạm Quang Thu
Mùa hạ bắt đầu tháng tư
Anh biết rồi, ngu ngơ không biết
Để loa kèn trắng lên màu da diết
Và nhớ em, không biết nói làm sao!
Mùa hạ về, đêm trăng sáng, nở sao
Ngày rất nắng, mưa rào nặng hạt
Anh yêu thế bao lời ca em hát
Thiên nhiên tràn trong tiếng nhạc mưa rơi
Mùa hạ bắt đầu khi Phượng lên ngôi
Lá rất xanh và hoa rất đỏ
Mà hè đến dấu tình yêu ở đó
Trời nóng ran và hoa nở bung ra
Mùa hạ về, em có qua nhà
Anh cùng em sẽ qua bên ngoại
Một mùa hạ rạo rực như em thấy
Bầu trời xanh chẳng có mấy mây bay
Mùa hạ về, em có đếm ngày
Chắc em sẽ mê say quên ngày tháng
Và mùa đi trong hương thầm thoang thoảng
Hẹn thương yêu một đêm trắng với hè !
Bài thơ: VỀ VỚI THÁNG TƯ - Nguyễn Đình Cường
VỀ VỚI THÁNG TƯ
Nguyễn Đình Cường
Ta sẽ về hò hẹn với tháng tư
Loa kèn nở thơm một mùi tinh khiết
Hoa giấy ơi! Bạn bè ai cũng biết
Mỏng manh thôi nhưng sắc sảo vô cùng
Ta sẽ về để khỏi phải nhớ nhung
Muồng Hoàng Yến khoe một màu vàng thắm
Ai nhìn qua cũng đều mê say đắm
Nhưng nào bằng trong dịp nắng tháng tư.
Em mời tôi lên Tây Bắc đó ư!?
Ngắm ban nở khắp buôn làng mừng rỡ
Để tháng năm ta sẽ cùng gặp gỡ
Nơi Điện Biên đã chấn động địa cầu!
Xong rồi ta sẽ xuôi tận Cà Mau
Ngắm trái đước cắm phù sa lấn biển.
Nhưng loài hoa đã gây nhiều cảm mến
Phiên chợ tình - hẹn hoa trẩu Hà Giang.
Đỗ quyên kia nhiều màu sắc mơ màng
Tím, trắng, đỏ...nơi Sa Pa...lộng gió...
Muốn gặp em để anh xin bày tỏ
Tháng tư này anh để ngỏ lời yêu...!
28/3/2019
Nguyễn Đình Cường.
Bài thơ: NẮNG THÁNG TƯ - Hoàng Minh Tuấn
NẮNG THÁNG TƯ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Nắng tháng tư ...
mang nhựa sống dâng tràn,
Khoác chiếc áo màu vàng cho cây cỏ,
Những tán lá bóng bẩy thêm rực rỡ,
Đất trời bâng khuâng đón hạ theo về!
Còn mưa xuân
đang lầm lũi bỏ đi,
Nhường hạ đến mang mưa rào ào ạt,
Và khi cỏ cây đã tươi, đã mát,
Nắng theo về ... giót mật ... vẫn cứ say!
Nắng đánh thức
bao hoa lá có cây,
Đem yêu thương trải đầy trên mọi lối,
Loa Kèn trắng tinh khôi như mời gọi,
Một tình yêu chung thuỷ mãi đợi chờ!
Em nhớ về
trên lối cũ nẻo xưa,
Nơi hai ta hẹn hò ngày thơ bé,
Nơi nồng thắm hai trái tim non trẻ,
Có một người lặng lẽ mãi đợi em!
Nắng tháng tư
vẫn bình lặng dịu êm,
Hoa Loa Kèn vẫn tinh khôi trong trắng
Về đi em dệt tình ta nồng thắm
Để tình mình say màu nắng tháng tư!
Hà nội, 19/3/2019
Bài thơ: THÁNG TƯ VỀ - Ngô Quang Tuấn
THÁNG TƯ VỀ
Ngô Quang Tuấn
Tặng TM
Tháng tư về chưa tỉnh cơn mê
Hoa loa kèn tràn về ngõ phố
Tình đơn phương mãi còn dang dở
Có bao giờ em nghĩ đến anh
Tháng tư về trời chẳng trong xanh
Mây xám xịt mong ngày trở gió
Phút giao mùa tình anh để ngỏ
Biết bao giờ mới tỏ lòng nhau
Ngô Quang Tuấn
Bài thơ: MÙA HOA CŨ - Ha Nguyen
MÙA HOA CŨ.
Ha Nguyen
Em trở về vào mùa loa kèn nở
Màu hoa một thủa
Yêu người.
Tháng năm trôi
Anh đừng tự trách mình yếu đuối
Khóc trên cánh đồng hoa vào mùa cuối
Chia tay tuổi học trò.
Em gặp lại anh trong ngày trở gió
Rét nàng Bân
Trời thương tấm chân tình
Mang cái lạnh về cho chồng mặc áo.
Em trở về nghe tiếng diều sáo
Vi vu một chiều
Liêu xiêu bóng nắng
Con đò qua sông chở giấc mơ nằng nặng nỗi niềm riêng.
Những đoá loa kèn ngủ yên trong vườn cũ
Thức dậy làm gì giấc mơ dang dở
Hãy để cho những bông hoa dịu dàng quyến rũ
An nhiên.
Thơ Ha Nguyen.
Bài thơ: MÙA HOA LOA KÈN - Ngô Quân Miện
MÙA HOA LOA KÈN
Ngô Quân Miện
Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trừa nhòe bóng cây
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
Bài thơ: HÀ THÀNH MÙA HOA LOA KÈN - Hương Huyền
HÀ THÀNH MÙA HOA LOA KÈN
Hương Huyền
Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng
Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ
Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ
Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang.
Nắng say khướt mơ màng trên phố
Gió hờn ghen thành cổ hoa leo
Tròn xoe đôi mắt trong veo
Nồng nàn quấn quít hương theo chân người.
Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ
Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây
Khát khao hạnh phúc tràn đầy
Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.
Bài thơ: THÁNG TƯ MÙA LOA KÈN VỀ - Nhật Hy
THÁNG TƯ MÙA LOA KÈN VỀ
Nhật Hy
Tháng 4 – hoa loa kèn gọi hạ về khắp phố,
Hè chập chờn nhón bước chân qua,
Trong làn nắng mới lang thang phố,
Lắng chờ ánh hạ vương vai người.
Từng nhịp điệu khua dòng tĩnh lặng,
Lấy chòm mây dệt thành sợi đan xen,
Trong buổi tan tầm, chiều náo nhiệt,
Đường dài áo trắng, nắng không tên.
Tháng 4 – hoa loa kèn dịu dàng khắp phố,
Từng luống loa kèn rong rủi phố,
Trên gánh hàng rong chiều phố vắng,
Nhuộm sắc trắng phai màu từng bước chân.
Tháng 4 – ai chờ đợi ai,
Trong mùa loa kèn nở rộ,
Bung nở bao niềm nao núng,
Nghe nhịp con tim mong thổ lộ.
Bài thơ: GIẤC MƠ XƯA.- Ha Nguyen
GIẤC MƠ XƯA.
Ha Nguyen
" Đừng giấu lòng mình vào đêm nữa
em
Cứ khóc đi
Đừng dằn vặt và nghĩ suy
Về những điều đã cũ"!
Tháng tư về những đoá loa kèn bung nở
Nhắc nhớ về thủa xa xưa
Về những giấc mơ ngọt ngào như trong cổ tích
Chúng mình - tuổi học trò tinh nghịch hồn nhiên.
Bài cô dạy đầu tiên "phải sống thật hiền
Sẽ gặp nhiều may mắn".
Con bước vào đời mang theo lời dặn
Vậy mà đôi khi vẫn cắn nhầm trái đắng bọc đường...
Con chỉ
Ước ao có cuộc sống bình thường
Vậy mà quá khó.
Bụt, tiên hình như đã bỏ quên con
Với những giận hờn nông nổi
Những lúc sụt sùi người ở đâu chẳng tới
Bụt ơi!
Đêm nay lòng con mưa đang rơi
Nhớ bài học làm người cô từng dạy
Bụt tiên trốn đâu rồi con gọi hoài không thấy
Đưa con trở về ngày ấy tuổi thơ.
Giấc mơ thành hiện thực bao giờ???
Thơ Ha Nguyen
Bài thơ: TÌNH KHÚC HOA LOA KÈN 02 - Lê Vinh Nội Vũ
TÌNH KHÚC HOA LOA KÈN 02
Lê Vinh Nội Vũ
Em hình dung
Đóa loa kèn run rẩy
Vĩnh hằng chưa hay giận lẫy một chiều hè?
Nắng bất ngờ em
Nắng mở mắt tròn xoe
Nhìn em
Hoang vu tâm tưởng
Em vọng động nhấn chìm những ân tình hợp xướng
Bình tâm chưa mà lạc hướng nẻo Ngân Hà?
Một vòm trời thôi
Đừng nghĩ chuyện bao la
Đừng chia xa bóng nguyệt
Ta nuôi dưỡng tình ta bằng hữu ngôn vô thuyết
Loa kèn ơi, trăng khuyết mãi bao giờ?