Ánh nắng do mặt trời chiếu rọi được nhận thấy bằng mắt và cho dù có biến dạng đổi hình bởi tứ thời, lúc vầng dương ló dạng hay khi chớm hoàng hôn thì vẫn là nắng như... nắng mà thôi! Nhưng trong văn chương nghệ thuật thì khác. Khả năng liên tưởng cùng độ rung cảm của người nghệ sĩ ngôn từ đã khắc hoạ hình tượng “ nắng” với nhiều góc độ khác nhau. Và dưới đây chúng ta cùng đến với một số bài thơ về nắng hay nhất.
Nắng mùa hè
Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiềnTô làn môi em đẹp...
Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ!
Tác giả: Ngư Phạm
Ngày mùa trên đồng quê
Trời nắng chang chang
Trên cánh đồng làng
Mồ hôi ướt đẫm
Áo anh áo nàng
Tình ta lớn lên
Từ bên gốc lúa
Duyên anh duyên nàng
Đẹp đôi vừa lứa
Đồng quê bát ngát
Rực rỡ màu vàng
Vui mùa thắng lợi
Em cười giòn tan
Hạt ngọc vàng tươi
Trở mình trong nắng
Trưa hè tĩnh lặng
Miệt mài bóng em
Đồng vàng bát ngát
Em chở về sân
Gạo mùa thơm phức
Bát cơm trắng ngần.
Thơ: Nguyễn Thái
Hoa nắng
Hôm nay nhặt nhạnh nắng vàng
Dệt thành hoa nắng tặng nàng...nàng ơi!
Thế mà mưa mãi rơi! rơi!
Nắng thì cứ trốn ở nơi xa nào
Tìm đâu sợi nắng hanh hao
Để mà đan dệt ươm vào tóc mây
Gởi cả cái nụ tình say
Mà ta ấp ủ tháng ngày tơ vương
Mưa rơi... mưa khắp nẽo đường
Tìm đâu sợi nắng yêu thương dệt tình
Sấm chớp thì cứ lung linh
Như đùa như giỡn cố tình trêu ngươi
Hoàng hôn cũng đã buông lơi
Nhặt nhạnh sợi nắng ôi thôi...bẽ bàng
Muốn dệt hoa nắng tặng nàng
Đành ôm tình mộng ngỡ ngàng...ôi chao!
Thôi đành chờ đến hôm sau
Tặng nàng với cả một bầu tơ vương
Đan bằng sợi nhớ sợi thương
Dệt bằng tim nhớ miên trường xuyến xao
Nắng ơi! đừng trốn nữa nào
Mây ơi! đừng có đổ rào cơn mưa
Để ta gởi đến nàng thơ
Muôn ngàn hoa nắng ởm ờ tóc mây
Gởi đến cả nụ tình say
Mà ta ấp ủ đêm ngày...mơ hoa
Mong nàng đón nhận tình ta
Một lẳng hoa nắng gọi là...trao duyên.
Thơ: Vũ Như
Nắng xuân về
Nắng xuân về cho ấm áp không gian
Để cây cối khảy đàn buông điệu hát
Luồng khí hậu tinh nguyên đang dào dạt
Khuyến khích mầm, nảy hạt, trổ chồi cao
Nắng xuân về cho ngọn gió lao xao
Lùa khe khẽ cành đào mơn mởn sắc
Dang rộng đón nhánh mai vàng dày đặc
Rạng rỡ màu rải rắc những nguồn vui
Nắng xuân về cho ảm đạm tháo lui
Tầng mây xám ngủ vùi trong dĩ vãng
Đọt băng tuyết cũng im lìm thu dạng
Chỉ bầu trời quang đãng ánh lung linh
Nắng xuân về cho thưởng thức khang ninh
Người già trẻ đượm tình thân thắm thiết
Nét phấn khởi khiến tơ lòng mãnh liệt
Dễ dung hòa tay siết chặt bàn tay
Nắng xuân về cho chén rượu ngà say
Đôi trai gái tháng ngày vun hạnh phúc
Cả hai họ kết sui gia thúc dục
Sớm được nhìn sung túc cảnh bầy con
Nắng xuân về cho Bậu xoá héo hon
Chuỗi quá khứ đọng hòn lăn trên má
Bao mòn mỏi đợi chờ đươm lã chã
Qua hết rồi buồn bã lấp mồ sâu
Nắng xuân về lộng lẫy áo cô dâu
Xe kiệu cưới cau trầu xưa nguyện hứa
Nay bóng nguyệt đã tìm kia một nửa
Nhẹ xuyên rèm, bén lửa chuyện trăm năm.
Tác giả: Tam Muội
Nắng chiều
Anh như một sợi nắng vàng
Ước gì sợi nắng ghé ngang nơi này
Nắng ơi hãy đậu bờ vai
Hôn lên đôi má điểm vài sợi thương
Nắng cười như thể vấn vương
"Sao xa em được lời thương dạt dào"
Nắng ơi, đừng vội tan mau
Bên em thôi nhé đừng vào áo ai
Yêu nhau em chỉ ước hoài
Anh là sợi nắng lạc loài... riêng em...
Tác giả: Nguyễn Nguyên
Ngày 28.07.2022 (NTTN)
Nắng Thu đỏng đảnh
Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm
Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na
Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà
Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm.
Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm
Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se
Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me
Níu giữ lại bên hè tia vàng ấm.
Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm
Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai
Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài
Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết.
Nắng mùa Thu điệu đà sao đáng ghét
Làm hanh hao từng vệt trên lá non
Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn
Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá.
Tác giả: Hạnh Nguyễn
Nàng nắng mùa hè
Mùa hè đổ lửa nóng như rang
Nàng NẮNG màu hoe lấp lánh vàng
Trời xanh trong vắt Chàng Mây vắng
Em NẮNG đợi chờ Anh Mây sang !
Trưa hè hầm hập nóng rát da
Em NẮNG ung dung ngắm Hoa Cà
Bông cải khoe vàng cùng em NẮNG
Ve kêu ra rả gọi mưa sa !
Như hiểu nỗi lòng Em Nắng ta
Chàng Mây tim tím nhẹ vờn qua
Em Nắng mỉm cười xinh tươi thắm
Mưa rơi nhè nhẹ mát thịt da
Tháng tư Phượng vĩ chờ ra hoa
Ve sầu gọi bạn hát tình ca
NẮNG vẫn chói chang chờ Mây tím
Tình Yêu MÂY NẮNG đẹp chan hoà !
Đồng Tháp 13/5/2022
Thơ: Kim Ảnh
Nắng thu
Ngày thu năm ấy bên tôi
Thì thầm em nói trót thương anh rồi
Tóc thề vương vạt nắng rơi
Sáng bừng thu ấy rạng ngời mắt nai.
Thương em tóc xõa ngang vai
Yêu luôn màu nắng thiên thai bên trời
Tình em với nắng bên tôi
Cùng mơ năm tháng xa xôi tuyệt vời.
Thu nay em đã đi rồi
Mang theo hoa nắng của tôi theo chồng
Thu buồn lá úa hoài mong
Em đi để lại buồn trong lá vàng.
Hôm nay nắng nhạt mênh mang
Chùm hoa nắng rụng bên đàng đơn côi
Tôi đi tìm nhặt hồn tôi
Ước thành hoa nắng rơi vào thu xa.
Thơ: Quốc Trung.
(SG, ngày 17/11/2022).
Xuân ơi
Xuân về nắng tỏa lung linh...
Ngọt ngào âu yếm gởi trao thơ tình...
Má hồng đón nắng càng xinh...
Hây hây thắm đỏ hương nồng càng say...
Nụ cười thơm ngát trời mây...
Xuân về hoa lá xinh tươi rộn ràng...
Trời xanh mây trắng bướm vàng...
Đâu đây cũng thấy ngập tràn sắc xuân...
Giọt sương lóng lánh trong ngần...
Lòng vui dao dat hân hoan đón mừng...
Đời đẹp như cả bài thơ...
Dù dương khúc nhạc lời ca dịu dàng..
Xuân về đem lộc đến nhà...
Mang theo làn gió hương bay khắp làng...
Xuân về gọi mắt nai say...
Xuân đem ánh sáng đôi tay dịu hiền...
Xuân về hát khúc tình ca...
Xuân đem sắc thắm xanh tươi ngập tràn...
Xuân về kết nối thơ ca...
Xuân đem du lãng cảnh quan thế trần..
Xuân về hạnh phúc yêu thương...
Xuân đem sum họp đoàn viên moi nhà...
Xuân về ta nhớ tổ tiên...
Giao duyên kết tóc cháu con mọi miền...
Xuân về đổi kiếp trầm luân...
Xuân về mai nở vàng phau núi rừng...
Xuân về chim hót tưng bừng...
Xuân về gọi gió ngập ngừng tiễn đông...
Xuân gieo hạnh phúc ấm nồng
Xuân về giá buốt đêm đông lụi tàn...
Xuân về đón gió mênh man...
Xuân đem sức sống nẩy mầm thật xuân...
Thơ: NGUYỄN THỊ ĐỨC HẠNH.
Nắng cho em
Xin làm tia nắng bình minh
Len sâu đáy mắt thẳm tình em ơi !
Anh là vạt nắng bên đời
Sưởi vai em ấm khi trời giấc đông.
Xin làm nắng hạ mênh mông
Cho em thỏa mộng biển sông dạt dào
Anh là vạt nắng chênh chao
Rạng soi môi thắm ngọt ngào của em.
Xin làm tia nắng đan xem
Thức từng nốt nhạc trong em lúc buồn
Anh là sợi nắng êm suôn
Hôn lên mi mắt hết buồn nhé em !
Anh là sắc nắng xuân đem
Muôn màu rạng rỡ bên em suốt đời
Anh là giọt nắng thu rơi
Soi chân em bước, đường đời em đi...!
Phượng Trịnh