Top 10 Bài thơ về thời gian hay nhất

Thời gian có thể cuốn trôi tuổi trẻ, lấy đi tuổi thanh xuân rực rỡ nhất của mỗi người, có thể chữa lành mọi vết thương, làm nhạt nhòa đi mọi ký ức… Và dưới đây Toplist xin giới thiệu đến bạn những bài thơ về thời gian hay nhất

Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

"Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác
Gom những mảnh tình yêu vỡ nát
Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình
Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ
Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế
Người vợ nào cũng đáng được yêu thương

Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc
Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa

Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha
Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích
Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch...
Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh

Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh
Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ?
Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở
Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu

Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau
Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng
Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống
Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường
Liệu ta có thản nhiên quay mặt
Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt
Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau."


- Anh Vu Ngoc -

Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Trắng bông lau

Phía sau đồi nắng chiều dần tắt

Lòng bâng khuâng dào dạt xuyến xao
Tràn nhớ nhung dập dồn quay quắt
Đôi môi hồng thắp lửa khát khao

Nụ cười lúng liếng bửa hôm nao
Bờ mi cong mắt chớp ánh sao
Chạm nhìn nhau thẹn thùng má đỏ
Luyến thương yêu mến sóng dâng trào

Gặp chưa kịp nói câu nào
Vi vu cánh gió xạc xào lá rơi
Chênh chao mái tóc buông lơi
Thế rồi mất hút phương trời nào đâu

Cố quên lại nhớ càng sâu
Ông Tơ chẳng chịu bắt cầu xe duyên
Cầu mong em sống an yên
Nhận gom hết thảy ưu phiền về anh

Nằm nghe gà gáy sang canh
Nỗi niềm day dứt tăng nhanh nhớ sầu
Thời gian thấm thoắt qua mau
Thương trông nở trắng bông lau bao mùa.


- Nguyễn Phương -

Trắng bông lau
Trắng bông lau
Trắng bông lau
Trắng bông lau

Buông bỏ

Ngày xưa dưới ánh trăng vàng

Anh thề yêu chẳng dối gian tình đời
Em thì nhẹ dạ tin người
Yêu anh tha thiết mặc lời gièm pha

Thế rồi năm tháng trôi qua
Trăng tròn trăng khuyết tre già mọc măng
Tưởng rằng câu chuyện trăm năm
Nên duyên chồng vợ yên tâm lắm rồi

Đâu ngờ vật đổi sao rời
Sông sâu thành bãi con người đổi thay
Một ngày bão gió lung lay
Tre già bật gốc... Tình cay hơn gừng

Ai ơi... Lỡ dở đã từng
Tìm mới lới cũ... Xin đừng tiếc chi
Phận gái... Có lứa có thì
Đứt dây... Buông bỏ, nối chi mệt người

Đời người được mấy năm mươi
Sống sao thanh thản cho đời bớt đau
Một khi đã đến với nhau
Xin hãy chia xẻ vui sầu cùng chung

Ai ơi chua ngọt... Đã từng
Gừng cay muối mặn... Xin đừng phụ nhau
Yêu rồi thì hãy... Thương nhau
Đừng làm lỡ dở... Nỗi đau để đời !!!


- Sưu tầm -

Buông bỏ
Buông bỏ
Buông bỏ
Buông bỏ

Dạo khúc mùa đông

Gió nhẹ nhàng dạo khúc nhạc bên em

Đêm đông lạnh buông rèm tim thổn thức
Bao niềm nỗi nhạt nhòa trong lồng ngực
Cố vươn mình mong gắng sức đi qua

Thu đã xa lạnh buốt buổi chiều tà
Em lặng lẽ nhìn phía xa tiếc nuối
Ở nơi ấy một thời còn rong ruổi
Trên con đường thu cuối lá vàng rơi

Em hoài mơ về kỷ niệm một thời
Niềm hạnh phúc chẳng vơi tình xưa cũ
Bao ký ức trong lòng luôn ấp ủ
Dẫu chia xa chẳng phụ trái tim này

Mãi ngọt ngào đằm thắm một vòng tay
Luôn khát vọng những tháng ngày lưu giữ
Hồn thơ mãi trong lòng luôn chiếm ngự
Bao ước mơ xin lưu giữ bên đời.


- Hiền Trần - (28-11-2022)

Dạo khúc mùa đông
Dạo khúc mùa đông
Dạo khúc mùa đông
Dạo khúc mùa đông

Thời xa vắng

Hai chúng mình nhớ thuở ngắm sao rơi

Bao hoài niệm về một thời hoa đỏ
Nhìn chiếc lá thu vàng bay đầu ngõ
Anh thầm thương em gái nhỏ trăng gầy

Đã có lần anh nhờ gió cùng mây
Mang nỗi nhớ dâng đầy niềm cảm xúc
Và chỉ muốn con tim luôn thúc giục
Phút ngu ngơ bỗng đôi lúc yếu mềm

Mỗi khi buồn anh thức trọn từng đêm
Mơ em hát điệu êm đềm ru nhẹ
Anh chỉ ước nói lời yêu thật khẽ
Nắm chặt tay bên cô bé không rời

Anh hiểu rằng nay cách biệt đôi nơi
Câu thề cũ gửi phương trời xưa ấy
Chắc cũng tại cơn mưa chiều tháng bảy
Phút chia xa khi chẳng thấy em cười

NGƯỢC THỜI GIAN KÝ ỨC TUỔI ĐÔI MƯƠI.


- Võ Sơn Lâm -

HN: 23/11/2022.

Thời xa vắng
Thời xa vắng
Thời xa vắng
Thời xa vắng

Người xưa

Em hỏi anh sao nhớ hoài tình cũ
Chẳng để yên cho quá khứ chôn vùi
Để tim kia thôi loang màu buồn tủi
Để mắt anh thôi xa thẳm ngậm ngùi

Bước đường đời gập ghềnh nhuốm buồn vui
Màu thời gian đâu dễ dàng xoá phủi
Yêu một người dẫu thời gian ngắn ngủi
Để cả đời mang nỗi sầu lâm ly

Em hỏi anh tình xưa ấy là gì
Để bao năm vấn vương hoài suy nghĩ
Phải làm sao để anh thôi bi luỵ
Để xanh màu hiện tại khỏi sầu bi

Tình lỡ bước yêu ngây dại tình si
Anh dặn lòng sẽ quên hình bóng ấy
Tim mù loà đắm mê yêu chẳng thấy
Để buồn vương theo nỗi nhớ giăng đầy.



24/06/2021

Người xưa
Người xưa
Người xưa
Người xưa

Tiếng thời gian

Tí tách tiếng thời gian nhịp

Tiếng lòng thổn thức em chưa kịp về
Hết rồi một thoáng đam mê
Câu thề chung một lối về rời xa

Còn trong hư ảo nhạt nhòa
Tóc xanh ngày ấy sương pha lạnh lùng
Sao lòng vẫn mãi hoài mong
Thời gian quay lại mình chung ước nguyền

Xót xa nghe giọng chim quyên
Nỉ non tấu khúc thề nguyền đầy vơi
Thời gian gỏ nhịp chơi vơi
Gởi trao tâm sư theo thời gian trôi

Dứt tình người vội xa rồi
Ái ân thuở ấy trọn đời không phai
Thời gian lặng lẽ trôi dài
Vọng hương nồng cũ khiến ai não nề

Không cùng chung bước đường về
Lối xưa mòn mõi lê thê tháng ngày
Mộng tình tan vỡ từ đây
Bao nhiêu kỷ niệm trao ai bây giờ?

Mơ hồ thổn thức tàn mơ
Đêm buồn gởi trọn vần thơ tiếng buồn
Mà nghe chua xót ngập hồn
Trắng đêm gặm nhấm nỗi buồn chia xa.

- Trúc Vân -

Tiếng thời gian
Tiếng thời gian
Tiếng thời gian
Tiếng thời gian

Đời Vốn Vô Thường

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy.


Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.


- Tùng Trần -

Đời Vốn Vô Thường
Đời Vốn Vô Thường
Đời Vốn Vô Thường
Đời Vốn Vô Thường

Thơ vô đề số 2

Chúng mình, rồi cũng đều hạnh phúc
Như một lẽ giản đơn trong định mức của cuộc đời
Ai rồi cũng nắm một bàn tay rất khác
Lại mơ ước về những viễn cảnh xa xôi….


Em vẫn như ngày nào trong những phút thảnh thơi
Tìm lại mình trong những lời thơ cũ
Dường như cô đơn chưa bao giờ là đủ
Nên vẫn chợt buồn vì những chuyện đã qua.


Anh đã có cho mình những chuyến đi xa
Lại biết thật thà cùng một người rất khác
Sau chuyến tàu em- anh một lần lầm lạc
Anh của giờ đây, có lẽ khác thật rồi.


Em thật lòng, chỉ hoài niệm chút thôi
Bởi có những điều chẳng thể nào như cũ
Con đường sau này chỉ cần một người là đủ
Một người bên em cùng cũ, cùng già.


Chúng ta:
Rồi sẽ có cho riêng mình một nơi gọi là nhà
Háo hức trở về sau ca làm ồn ã
Lại tha thiết thương như chưa yêu lần nào cả
Lại rộn rã như mùa xuân, hoa lá ngập trời.


Em thật lòng, chỉ mong vậy mà thôi
Người cũ của em, sẽ cùng em hạnh phúc
Dẫu hai hạnh phúc không chung cùng khoảnh khắc
Em vẫn thật lòng, chúc phúc cho anh…


- Thoa Pyo -

Thơ vô đề số 2
Thơ vô đề số 2
Thơ vô đề số 2
Thơ vô đề số 2

Thơ vô đề số 1

Không cần buồn khi chỉ em là độc thân
Bạn bè cứ dần dần rủ nhau làm đám cưới
Chỉ là thêm thời gian, chỉ là em chờ đợi
Một ngày không xa hạnh phúc sẽ tìm đến bên mình.


Tình yêu mà, cô gái nhỏ của anh !
Những gì đến nhanh, quá dễ dàng thì ra đi cũng dễ
Con người ta chẳng có gì ít hơn tuổi trẻ
Đừng lãng phí cho dăm bảy cuộc lỡ làng.


Hãy cười lên đợi một buổi nắng vàng
Đủ duyên đủ nợ đợi tình về gõ cửa
Khi hai bốn tiếng đồng hồ không đủ cho nỗi nhớ
Em hãy mở lòng ra thực thà yêu.


Đừng phân vân rằng sẽ hạnh phúc bao nhiêu
Bởi cảm xúc là điều chẳng thấy đong hay đếm
Bởi tình yêu không phải phút chốc mà chiêm nghiệm
Hãy yêu như mọi thứ mới bắt đầu !


Không cần buồn khi là kẻ yêu sau
Bởi tình yêu dù đứng nơi đâu cũng là chính nó
Vậy nên đừng buồn nhen, cô gái nhỏ
Sẽ còn tình yêu em có cho mình.


- Khắc Ghi -

Thơ vô đề số 1
Thơ vô đề số 1
Thơ vô đề số 1
Thơ vô đề số 1

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?