Top 10 Bài thơ viết về Côn Sơn, Kiếp Bạc hay nhất

Khu di tích Côn Sơn – Kiếp Bạc là một di tích quốc gia đặc biệt quan trọng của Việt Nam. Quần thể di tích này thuộc địa bàn thành phố Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Nơi đây gồm quần thể các di tích lịch sử liên quan đến những chiến công lẫy lừng trong ba lần quân dân nhà Trần đánh thắng quân xâm lược Mông Nguyên thế kỷ XIII và trong cuộc kháng chiến 10 năm của nghĩa quân Lam Sơn chống quân Minh ở thế kỷ XV. Đây là nơi gắn liền với thân thế, sự nghiệp của các vị anh hùng dân tộc như: Nguyễn Trãi, Trần Hưng Đạo cùng nhiều danh nhân văn hoá của dân tộc: Trần Nguyên Đán, Pháp Loa, Huyền Quang… Điểm nhấn của khu di tích này là chùa Côn Sơn và đền Kiếp Bạc. Người ta biết đến Côn Sơn - Kiếp Bạc một phần cũng qua các bài hát, câu thơ. Dưới đây Toplist xin gửi đến bạn top các bài thơ viết về Côn Sơn, Kiếp Bạc hay nhất.

Đợi anh về

Anh có về Chí Linh quê em không?
Về ngắm nương chè, đồng xanh tuyệt mĩ
Gái Chí Linh rất dịu dàng thùy mị
Bởi chất quê nên tình thắm mặn mà.


Anh hãy về mà thưởng thức mùa na
Thăm Côn Sơn - Kiếp Bạc mùa chảy hội
Nghe khúc hát chèo làn điệu ''Lới lơ'' !
Bên hồ Mật Sơn ngắm cảnh phố phường.


Anh có về để cùng ngỏ lời thương ?
Hứa cùng em về Chí Linh bát cổ
Về đi anh đợi lâu em dang dở
Lỡ một thời con gái tuổi xuân xanh !


Anh hãy về cùng em nhé nghe anh
Người Chí Linh tấm lòng luôn rộng mở
Gái Chí Linh đã quen rồi luôn nhớ
Tấm lòng son em chờ đợi anh về...!


NVM (23/9/2021)

Đợi anh về
Đợi anh về
Đợi anh về
Đợi anh về

Nhớ về Hải Dương

Hải Dương đẹp tình người đằm thắm

Mai em về cùng ngắm Côn Sơn

Thông reo vi vút rập rờn

Suối róc rách chảy còn hơn tiếng đàn


Đến Kiếp Bạc với ngàn di tích

Về Hải Dương thật thích biết bao

Hồng Phong múa rối đón chào

Em về nơi đó với bao ân tình


Em nhớ mãi chúng mình vai sánh

Về Ninh Giang vị bánh ngọt ngào

Gói tình chiếc bánh người trao

Hương vị thơm sánh thưở nao nhớ hoài


Quê anh đẹp thiên thai tình nhớ

Hẹn kết duyên cùng chở yêu thương

Hải Dương đẹp mối tơ hường

Anh đón em nhé chung đường sánh đôi.


Tác giả: Hoa Đồng Nội

Nhớ về Hải Dương
Nhớ về Hải Dương
Nhớ về Hải Dương
Nhớ về Hải Dương

Vẻ Đẹp Hải Dương

Đất Hải Dương nay đẹp tuyệt vời

Yên bình lữ khách thả hồn lơi

Quê cha nghĩa đượm luôn nồng thắm

Đất mẹ tình sâu mãi rạng ngời


Bạn đến vui mừng tim lắng gợi

Người sang cảm mến dạ thầm khơi

Lưu truyền Kiếp Bạc vào tâm trí

Thắng cảnh Côn Sơn toả ngất trời.


Tác giả: Nguyễn Quang Long

Vẻ Đẹp Hải Dương
Vẻ Đẹp Hải Dương
Vẻ Đẹp Hải Dương
Vẻ Đẹp Hải Dương

Tự hào xứ Đông

Em có về thăm quê với anh không

Hải Dương thân yêu xứ đông nổi tiếng

Thăm Đảo Cò nên thơ bên Thanh Miện

Miền quê thân thương xao xuyến hữu tình.


Hay cùng anh về thăm đất Chí Linh

Núi Côn Sơn hai đứa mình dạo bước

Nơi ở ẩn bậc tiền nhân ngày trước

Nơi sinh nhân tài đất nước Việt Nam.


Ghé Nam Sách có sông nước bình an

Gốm Chu Đậu màu men lam như ngọc

Ngược đường về thăm Tứ Kỳ, Gia Lộc

Quê hương mình như gấm vóc mến yêu.


Về Thanh Hà thăm mảnh đất vải thiều

Bến sông quê ngắm cánh diều no gió

Tháng năm đến thơm ngon mùa vải đỏ

Thăm đất Kinh Môn nơi đó yên bình.

Ghé Mao Điền nơi nhân kiệt địa linh

Bao tiến sĩ xưa đăng trình sử sách

Đã làm nên những vinh quang hiển hách

Thật tự hào về miền đất xứ đông.


Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Tự hào xứ Đông
Tự hào xứ Đông
Tự hào xứ Đông
Tự hào xứ Đông

Hải Dương quê tôi

Quê tôi nơi ấy Thành Đông

Hải Dương miền đất phượng rồng ngao du

Thanh Hà rối nước quẫy mù

Vải thiều ngọt lịm, trĩu đu ổi vàng

Bánh gai nức tiếng Ninh Giang

Đền quan Tranh lớn rộn ràng hát văn

Đảo Cò Thanh Miện nắng tàn

Cánh dang trắng xóa miên man ráng chiều

Bình Giang tiến sĩ rất nhiều

Ấp làng Mộ Trạch Vua chiêu nhân tài

Cẩm Giàng áo mũ cân đai

Mao Điền Văn Miếu thứ hai kinh thành

Đền Bia có tiếng đất lành

Danh y Tuệ Tĩnh nổi danh cứu người

Gia Lộc chợ Bóng ghé chơi

Bánh dầy giò chả xin mời quà xa

Côn Sơn Kiếp Bạc sáng nhòa

Chí Linh rừng núi mấy tòa đền thiêng

Trần Hưng Đạo vững như kiềng

Danh nhân Nguyễn Trãi tiếng chiêng ngàn đời

Chu Văn An đứng thảnh thơi

Uyên tài bác học mọi người biết ơn

Đền Cao An Phụ Kinh Môn

Người người đến lễ cầu muôn phúc lành

Tứ Kì chiếu cói vàng hanh

Chả rươi thơm nức quýt, hành quẩn quanh

Nam Sách yên ả trong lành

Mạc Đĩnh Chi đó ghi danh bảng vàng

Gốm sứ Chu Đậu xa vang

Từng đoàn xe nối nhịp nhàng chi thu

Kim Thành cô gái Lai Vu

Bàn chân rắn quấn diệt thù vẫn ham

Xứ Đông hãy ghé vào thăm

Tháng ngày đổi mới sánh tầm cố đô

Bánh đậu xanh có bài thơ

Ai qua cũng muốn ngẩn ngơ làm quà

Đường năm mở rộng cầu phà

Thông thương hàng hóa bôn ba khắp miền

Gái Hải Dương rất dịu hiền

Chắt chiu tần tảo truân chuyên tháng ngày

Yêu ai thương nhớ vơi đầy

Thủy chung son sắt không thay đổi lòng

Thành Đông tôi nhớ tôi mong

Xa quê nhưng mãi ngóng trông…mỏi mòn…


Tác giả: Hồng Loan

Hải Dương quê tôi
Hải Dương quê tôi
Hải Dương quê tôi
Hải Dương quê tôi

Hải Dương thân yêu

Hải Dương đó quê tôi bạn hỡi

Xứ đông gửi lời tới gần xa

Dạt dào tình nghĩa đậm đà

Xin mời thi hữu ghé qua một lần

Đảo Cò đón dừng chân Thanh Miện

Đất Thanh Hà thân thiện ghé sang

Mao Điền văn miếu Cẩm Giàng

Đậu Xanh Thành Phố vẻ vang lâu đời

Côn Sơn đó cạnh nơi Kiếp Bạc

Sử sách vàng ghi tạc đã lâu

Gốm Chu Đậu thật nhiều màu

Chả giò Gia Lộc chẳng đâu sánh bằng

Ai cũng nhớ xi măng Hoàng Thạch

Nhà cao tầng thử thách ngàn năm

Đại An công nghiệp xứng tầm

Ngày càng lớn mạnh trung tâm đẹp giàu

Dù bạn ở nơi đâu cũng đến

Sẽ hài lòng cảm mến Hải Dương

Cách xa trên vạn nẻo đường

Quê hương vẫy gọi muôn phương tìm về.


Tác giả: Thơ Hải Dương

Hải Dương thân yêu
Hải Dương thân yêu
Hải Dương thân yêu
Hải Dương thân yêu

Côn Sơn - Kiếp Bạc

Khí thiêng sông núi vút trời cao

Suối lượn bao quanh nước ngập sào

Kiếp Bạc non xanh phô ánh nắng

Côn Sơn suối mát chiếu ngàn sao

Ức Trai vang tiếng Bình Ngô cáo

Hưng Đạo lừng danh Sát Thát đao

Di tích hào hùng còn sống mãi

Mặc cho gió dữ với mưa rào.


Tác giả: Phạm Đình Nhân

Nguồn: 300 bài thơ Đường họ Phạm, NXB Văn học, 2012

Côn Sơn - Kiếp Bạc
Côn Sơn - Kiếp Bạc
Côn Sơn - Kiếp Bạc
Côn Sơn - Kiếp Bạc

Bài ca Côn Sơn

Dịch thơ:

Bài ca Côn Sơn


Côn Sơn suối chảy rì rầm,

Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.

Côn Sơn có đá rêu phơi,

Ta ngồi trên đá như ngồi đệm êm.

Trong ghềnh thông mọc như nêm,

Tìm nơi bóng mát ta lên ta nằm.

Trong rừng có bóng trúc râm,

Dưới màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn.

Về đi sao chẳng sớm toan,

Nửa đời vướng bụi trần hoàn làm chi?

Muôn chung chín vạc làm gì,

Cơm rau nước lã nên tuỳ phận thôi.

Đổng, Nguyên để tiếng trên đời,

Hồ tiêu ăm ắp, vàng mười chứa chan.

Lại kia trên núi Thú San,

Di, Tề nhịn đói chẳng màng thóc Chu.

Hai đàng khó sánh hiền ngu,

Đều làm cho thỏa được như ý mình.

Trăm năm trong cuộc nhân sinh,

Người như cây cỏ thân hình nát tan.

Hết ưu lạc đến bi hoan,

Tốt tươi khô héo, tuần hoàn đổi thay.

Núi gò đài các đó đây,

Chết rồi ai biết đâu ngày nhục vinh.

Sào, Do bằng có tái sinh,

Hãy nghe khúc hát bên ghềnh Côn Sơn.


Tác giả: Nguyễn Trãi

Bài ca Côn Sơn
Bài ca Côn Sơn
Bài ca Côn Sơn
Bài ca Côn Sơn

Em sẽ về Hải Dương quê anh đó

Em sẽ về Hải Dương quê anh đó

Vào một ngày nhẹ gió nắng trong xanh

Về Côn Sơn chốn tiên cảnh ngọt lành

Nghe suối hát thanh thanh như bản nhạc

Em cùng anh sẽ thăm đền Kiếp Bạc

Rồi băng qua bát ngát cánh rừng già

Cơn gió chiều vi vút sáo ngân nga

Du dương lắm mặn mà yêu tha thiết

Hai chúng ta cùng nhau vui mải miết

Với những màn rối nước ở Thanh Hà

Được dựng từ người nghệ sĩ tài ba

Đã lưu truyền biết bao đời còn mãi

Về quê anh em sẽ mong gặp lại

Vị thơm nồng trong chiếc bánh đậu xanh

Ngọt ngào tình quê trong những bát canh

Cá rô đồng do chính tay mẹ nấu…..

Em sẽ về thăm quê anh yêu dấu

Vào một ngày gần nhất đó nha anh!


Tác giả: Violet Hoa

Em sẽ về Hải Dương quê anh đó
Em sẽ về Hải Dương quê anh đó
Em sẽ về Hải Dương quê anh đó
Em sẽ về Hải Dương quê anh đó

Thăm lại Côn Sơn

Hôm này năm trước Bái Côn Sơn
Vọng tiếng Đỗ Quyên gợi niềm đơn
Vẫn biết Non Sông là tuyệt diệu
Mà thương Nguyễn Trãi chịu oan hờn !

Suối đâu nghe nước rì rào chảy
Như tiếng đàn ai gẫy cuối rừng
Đẹp quá - rêu phong xanh nền đá
Rượu bầu, thi hứng đã vơi lưng !

Thông mọc như nêm, La đà Trúc
Tìm nơi gió mát duỗi chân nằm
Trong mơ ta thấy người son trẻ
Bán Chiếu mà thơ vọng tiếng tăm !

Ngàn năm sau cuộc trần duyên đó
Ưu lạc, bi hoan một đêm rằm !
Nền cũ lâu đài cùng biến đổi
Nhục Vinh ai kẻ thấu cho chăng ?

Tác giả: Đặng Tiên Sinh

Mời em đến quê anh
Mời em đến quê anh
Mời em đến quê anh
Mời em đến quê anh

Bình luận