Đề bài tả đàn gà con là đề văn mà các em học sinh sẽ gặp thường xuyên từ khi bắt đầu làm quen với tập làm văn, cho tới khi các em đã thành thục về thể loại văn tả con vật. Tuy nhiên mỗi lớp lại có những kĩ năng, kiến thức bồi đắp thêm để bài văn tả đàn gà con mới nở thêm phần chi tiết, sinh động và hấp dẫn. Để có thể giúp các em học sinh viết bài văn tả con gà con hay và đạt yêu cầu cơ bản, thầy cô cùng các bậc phụ huynh tham khảo những gợi ý dưới đây để giúp các con rèn luyện tư duy quan sát và miêu tả lại con vật thật đầy đủ, chi tiết nhé.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 3
Xin chào, tôi vốn là một cô gà mái xinh đẹp vừa mới sinh ra một đàn gà con xinh xắn vô cùng.
Khi mới nở chúng đã chạy lon ton quanh sân trông thật ngộ nghĩnh. Đàn gà có màu vàng bộ lông mượt như lụa. Cái mỏ chưa cứng cáp lắm nên chưa thể tự tìm mồi cho mình. Tất cả đều đáng yêu. Nhưng tôi chú ý nhất đến đứa con bé bỏng của mình. Nó đẹp lắm. Hai chân như hai que tăm. Vì là gà mái nên có chùm đuôi như tôi. Cái đầu tròn gắn liền với cái mào nhỏ. Đôi mắt long lanh như thuỷ tinh. Đôi cánh nhỏ nên còn yếu lắm!
Tôi đặt chúng qua một khoảng đất trống . tôi dùng cái mỏ và hai cái chân sắc cảu mình để tìm thức ăn cho chúng nó. Con út chạy lạch bạch ra ăn vội vã. Anh cả bảo: “Từ từ rồi mẹ chia cho”. Tôi chia cho chúng nó, riêng con út nhiều nhất. Lúc về ai cũng no căng cả bụng.
Tôi rất yêu đàn gà con của mình. Tôi mong chúng thật mau lớn và trở thành những cô gà, cậu gà thật đẹp, đáng yêu và có ích cho cuộc sống này.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 2
Vài tuần trước con gà mái nhà em đã đẻ ra một đàn gà con rất xinh xắn và dễ thương. Mới ngày nào còn đang nằm trong lòng mẹ mà bây giờ chúng đã đi kiếm mồi với mẹ. Nhìn cảnh chúng kiếm mồi thật là thích thú biết bao.
Đàn gà có tất cả năm con. Nhìn chúng trông thật đẹp làm sao. Một màu lông con ngắn cũn cỡn nhưng lại rất đẹp. Chúng khoác trên mình một bộ lông màu vàng ươm, trông giống như là màu vàng của rơm được phơi vàng ươm vậy. Buổi trưa trời đẹp lắm chú gà mái mẹ thủ thỉ vào tai đàn con của nó, hình như là nói với các con trời nắng rất đẹp chúng ta hãy cùng nhau đi kiếm mồi vào hôm nay nhé. Nghe lời mẹ lũ gà con răm rắp xếp thành từng hàng một như một đội quân tiến ra ngoài sân.
Con gà mẹ đi đầu tiên dẫn những chú gà con đi phía sau. Chúng lúc rúc đi theo mẹ không rời nửa bước. Thỉnh thoảng có con đang đi thì bỗng lạc được một đoạn khá xa. Nó lại lon ton chạy theo may mắn cho nó là vẫn kịp chạy theo đàn. Đàn gà đi qua sân rồi đi vào bãi đất trống ngay đầu ngõ nhà em để kiếm mồi. Đã đến được nơi đàn gà con cùng mẹ dừng lại chỗ bãi đất và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm thức ăn của chúng. Do chúng cũng chưa có kinh nghiệm trong việc kiếm mồi nên nhìn chúng vẫn còn gượng gạo lắm. Một số con gà đầu đàn rất nhanh nên đã kiếm được những con giun đầu tiên. Chúng vui vẻ nhai tỏm tẻm ngon lành vài cái là con giun đã yên lành trong bụng của chúng. Những con gà nhỏ hơn chưa quen được với việc đi kiếm mồi nên nhìn chúng có vẻ hơi lúng túng. Có lúc chúng chán qua quay sang mổ nhau. Thế là con gà mẹ mổ cho chúng vài cái vì không biết nghe lời, thế là chúng lại tập trung kiếm mồi. Đôi khi con gà mẹ mớm cho những đứa con chưa kiếm được mồi một vài con giun. Chúng thích lắm nhai ngấu nghiến, nhìn chúng thật là dễ thương biết bao. Mặt trời đã lên cao. những ánh nắng đã trải xuống khu đất chói chang. Đã đến lúc phải ra về, đàn gà con lại theo chân mẹ để đi vào chuồng. Nhìn chúng vẫn cái dáng vẻ lẽo đẽo ấy nhưng đã có phần nhanh nhẹn hơn khi sáng rất nhiều lần. Thế là đàn gà con đã kết thúc một buổi kiếm mồi của chúng. Mai đây chúng sẽ trở thành những con gà bố gà mẹ dẫn các con của mình đi kiếm mồi như thế.
Buổi chiều em cho chúng ăn thêm một chút thức ăn nữa. Trông chúng lúc này thật là thích và dường như chúng đã lớn thêm rất nhiều lần. Em hứa sẽ chăm sóc chúng thật tốt để chúng lại sinh ra những con gà đẹp tuyệt vời như thế nữa.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 7
Sáng sớm, ông mặt trời tỉnh giấc, vươn vai, vén màn rọi xuống làng quê, cảnh vật thay đổi, tươi tỉnh hẳn. Ngoài sân chị gà Mái Mơ dẫn đàn con đi kiếm ăn.
Đàn gà trông thật xinh xắn, chúng kêu liếp nhiếp chạy quanh chân mẹ giống như những cái kén vàng ươm biết cử động. Đôi mắt chúng ngơ ngác nhìn quanh tỏ vẻ lạ lùng. Chúng trông như những em bé mới cất tiếng khóc chào đời. Đôi chân của những chú gà con nhỏ xíu như những chiếc tăm. Cái mỏ của chúng giống như là hai vỏ trấu chắp lại vậy, vàng óng. Trông đàn gà con bé bỏng, tôi lại nghĩ về tuổi thơ của mình. Con gà mẹ thì lo lắng luôn để mắt đến con mình. Đôi mắt hiền từ của Mái Mơ như hai hạt huyền bàng bạc. Bao đêm, chị thao thức vì giấc ngủ của con nên bây giờ mắt mới bàng bạc như vậy. Ánh sáng từ đôi mắt tỏa xuống đàn con. chân chị bước thong thả. Thấy mẹ “tục tục”, đàn con ùa về chân mẹ để được phần. Trên khuôn mặt chị Mái Mơ hiện rõ niềm vui. Đôi cánh chị Mái Mơ âu yếm nhẹ nhàng. Chú trống choai thấy mẹ con gà Mái Mơ đi kiếm ăn ở vườn lạ cũng đi theo.
Thỉnh thoảng chú lại cất lên giọng gáy lanh lảnh của mình cho tất cả cùng nghe. Gió thoang thoảng thổi làm cây cỏ rung rinh. Trên cành cây đàn chim véo von.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 1
Trong chuyến về quê ngoại tuần trước, nhà em đã được bà cho một món quà thú vị là năm chú gà con đáng yêu để mang về. Năm chú gà con bé xinh nằm ngoan trong làn và được đưa về ngôi nhà mới an toàn.
Em vô cùng thích thú với những chú gà nhỏ này, chúng nhìn vô cùng xinh xắn, đáng yêu và ngây thơ. Toàn thân những chú gà con được phủ một lớp lông tơ mượt màu vàng nhạt. Mẹ em thường phân biệt năm con gà con bằng màu lông ở phần cánh hoặc đỉnh đầu nhờ có chút sắc thái khác nhau.
Những con gà con có cái đầu nhỏ xíu như quả cau và có chiếc mào bé xíu hồng hào phía trên. Cái mỏ chúng cũng chỉ như hai vỏ trấu ghép lại nhưng lại phát ra những tiếng chiêm chiếp vô cùng đáng yêu. Đôi mắt gà con lúc nào cũng đen nhánh, lúng liếng nhìn xung quanh.
Chiếc cổ ngắn, nhỏ xinh của gà con thường rụt rè khi bước đi nhưng cũng có lúc rướn cao để thăm dò xung quanh. Những đôi chân màu vàng nhỏ xíu như những chiếc tăm thoăn thoắt di chuyển, nhưng đôi khi cũng vụng về vấp vào nhau khiến gà con ngã nhào.
Những con gà con thường tỉnh dậy rất sớm, có lẽ chúng đã học theo được ở các anh chị gà lớn hơn về giờ giấc sinh hoạt. Vì bị tách mẹ khi còn nhỏ, nên những con gà con thường đi theo các chị gà mái khác trong bầy để được bảo vệ và học hỏi.
Đàn gà nhà em cũng rất đoàn kết, những con gà con mang về không hề bị các anh chị bắt nạt, bù lại còn rất được yêu thương và chăm sóc từ lúc ăn cho tới lúc chơi.
Em rất yêu những con gà con này, không chỉ bởi đây là món quà bà ngoại cho gia đình em, vì sự xinh xắn của những chú gà con mà còn bởi những chú gà sẽ lớn và mang lại những lợi ích cho gia đình em.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 5
Hình ảnh gà mẹ và đàn gà con là một hình ảnh rất đỗi quen thuộc nơi miền quê. Gà mẹ “cục tác..cục tác” đi trước, gà con “chiếp chiếp” theo sau quả thật thanh bình và thân thương biết bao. Nhà em có một đàn gà như thế. Mỗi khi nắng sớm ban mai chiếu xuống mặt sân, gà mẹ lại dẫn gà con ra vườn tìm mồi. Gà con còn non nớt lắm. Bộ lông vàng ươm xù bông như tơ của nó luôn khác lạ với màu vàng nâu điểm trắng của gà mẹ. Gà con nhỏ xíu, lít nhít chỉ cao bằng chân mẹ. Chúng lâu nhâu, xúm xít quanh mẹ trông đến là buồn cười. Vì còn nhỏ lắm nên gà con hay bị bắt nạt. Các con gà trống choai thích tỏ vẻ, hung hãn định bắt nạt gà con. Nhưng chưa kịp ra tay thì đã bị gà mẹ xù lông xử trước. Từ đó, không con nào dám ho he ý đồ bắt nạt mấy đứa con yêu của gà mẹ nữa. Mỗi lần có nguy hiểm, gà mẹ lại xòe cánh che chở cho đàn con, xù lông lên dọa nạt kẻ thù. Mỗi lần xòe cánh, gà con hiều rằng đang có nguy hiểm, chúng ngoan ngoan nấp sau cánh mẹ im re không nhúc nhích. Khi nguy hiểm qua đi, gà mẹ cụp cánh, lúc này gà con mới chạy ra tiếp tục công việc của mình. Gà con chưa biết cách tìm mồi, bởi thế mỗi lần tìm được mồi ngon, gà mẹ lại giữ chặt để cho các con rỉa, gà mẹ chia ra, mớm cho từng đứa con yêu của mình. Mặc dù tập trung tìm mồi nhưng gà mẹ không quên quan sát mọi thứ xung quanh để bảo vệ cho những đứa con non nớt của mình. Bởi nguy hiểm luôn rình rập những chú gà con còn non nớt chưa thể tự vệ kia. Ngắm nhìn đàn gà con buổi sớm, em có thể thấy được tình mẫu tử là thiêng liêng không ngoài bất kỳ loài động vật nào. Không chỉ thế, em còn thấy được những tập tính đáng yêu của loài gà.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 6
Tình mẫu tử luôn rất thiêng liêng dù ở loài động vật nào đi chăng nữa. Người xưa có câu: “Hổ dữ cũng không ăn thịt con”. Điều đó có thể thấy, người mẹ nào cũng thương con hết mực. Gà mẹ và đàn con cũng là một minh chứng tiêu biểu.
Nhà nội em có một đàn gà, nội nuôi cũng đã lâu. Mới đây, gà mái mẹ của nội đã ấp được mười chú gà con bụ bẫm xinh xinh. Mới nở, nên gà con còn rất non nớt, đi đứng cũng không vững. Bộ lông màu vàng non tơ của nó càng khiến nó trở nên dễ thương hơn. Hàng ngày, mỗi sáng, nội thả nó ra ngoài sân vườn bắt giun rỉa cỏ. Gà mẹ đi trước dẫn đường, đám gà con lâu nhâu chạy lon ton phía sau. Phải nói rằng, lúc đó, nhìn cảnh tượng rất đáng yêu. Mấy chú gà con, đi đứng còn vụng về vội vã chạy theo mẹ chỉ trực chờ như sắp ngã. Gà mẹ oai phong to lớn đi trước, gà con nhỏ xíu lúc nhúc đi sau thật ngoan ngoãn. Ra đến sân vườn, gà mẹ bắt đầu tìm giun rỉa cỏ. Gà mẹ làm trước rồi hướng dẫn gà con phía sau. Gà con cũng bắt đầu tập mổ mổ xuống dưới đất như mẹ đã làm. Gà mẹ chăm chú bới đất tìm giun nhưng vẫn không quên quan sát, chú ý các con yêu của mình. Gà mẹ muốn bảo vệ cho con, không muốn đứa nào bị đi lạc hay bị bắt nạt bởi các con gà lớn hung hăng trong đàn. Mỗi khi có dấu hiệu bị tấn công, gà mẹ lại xòe cánh che chở cho cả đàn con lúc nhúc dưới chân, xù lông lên ánh mắt hình viên đạn nhìn kẻ thù. Lúc đó, trông gà mái mẹ thật dữ tợn. Có lần, không biết con diều hâu từ đâu bay đến đánh hơi được chỗ gà con đang rỉa rỉa cỏ, nó lượn lờ lượn lờ, chuẩn bị sà xuống bắt gà con đi. Gà mẹ nhanh chóng xòe cánh xông lên sẵn sàng chiến đấu với con diều hâu.
Từ lúc đó, gà mẹ luôn chú ý sát sao mấy đứa con, không quên để ý tình hình xung quanh để đề phòng. Và gà con cũng ngày một lớn lên, chúng đã biết tự bảo vệ mình nhưng vẫn ngày ngày theo mẹ ra sân vườn, sân bãi, cùng bới giun tìm mồi.
Bài văn tả đàn gà con hay nhất số 4
Chíp chíp! Chíp chíp! Chíp chíp!...
Tiếng kêu của các chú gà con mới nở vừa được mẹ cho xuống ổ rộn ràng trên sân trường. Em vội chạy đi lấy tấm cho chúng ăn. Chắc là chúng đói lắm.
Mẹ của đàn gà con là chị Gà Ri hiền hậu. Với bộ lông màu mận chín, chị nổi bật hẳn giữa bầy con xinh đẹp như những cuộn tơ vàng đang lăn tròn, lăn tròn giữa sân. Dạo này tuy đã có con nhưng chị vẫn còn giữ lại chút nét đẹp của một thời con gái. Chỉ khác là cái mào đỏ xưa nay chuyển sang đỏ sẫm, xệ xuống cùng một cái mỏ cong đen và dữ tợn hẳn lên. Mỗi lần thấy ai đến gần đàn con, chị xù ngay lông, đôi mắt quắc lên những tia dữ tợn, nghi ngờ. Hai con mắt tròn xoe luôn lấp lánh của chị lúc nào cũng liếc ngang, liếc dọc, như vừa tìm mồi, vừa trông chừng đàn con thơ dại. Hai cánh của chị bây giờ xù lông phồng, cặp chân to thấp bọc một lớp vảy cứng màu vàng luôn lấm láp vì bới đất tìm mồi.
Đàn con của chị mười hai đứa, đứa nào cũng xinh xắn và trông mới dễ thương làm sao. Tuy cũng một mẹ đẻ ra nhưng mỗi đứa một bộ lông hơi khác nhau: đứa thì vàng tươi, đứa thì điểm thêm một vài chấm nâu nhạt trên lưng, đứa thì hai bên cánh có những chấm nâu sẫm. Nhìn chung cả đàn là một màu vàng óng bao trùm trông thật thích mắt! Con nào con nấy với những chiếc lông tơ mới nhú, mềm mại, mịn như nhung, tròn như cuộn len nhỏ. Đầu gà con nhỏ xíu. Em yêu nhất ở chúng là đôi mắt như những hạt cườm đen nhánh, long lanh như một hạt mưa xuân và chiếc mỏ nhọn vàng ươm, lúc nào cũng chíp chíp làm rộn cả góc sân. Ôi chao! Cặp chân mỏng manh như hai cây tăm của chúng chạy nhanh thoăn thoắt.
Sáng nào cũng thế, chị cùng đàn con đi khắp sân; chỗ nào có đất, chị dùng đôi chân bới tung tóe, mổ lia lịa. Gặp được hạt thóc, chị tróc ra thành hạt gạo ghè thành nhiều mảnh rồi cục cục gọi con. Cứ nghe tiếng kêu của mẹ là đàn gà con líu ríu chạy tới, tranh nhau miếng mồi mẹ cho. Có con yếu bị té lăn chiêng nhưng rồi cũng đứng dậy tranh tiếp. Một con lanh lợi tha được mồi tách ra định ăn riêng nhưng bị ba bốn con khác rượt theo, giành lại. Những lúc đó khoảnh sân nhà em ồn ào hẳn lên.
Gà mẹ đủng đỉnh đi trước, la cà từ chỗ này sang chỗ khác để đi kiếm mồi, vừa đi vừa gọi:
– Cục, cục, nhanh lên các con!
Đàn gà con ùa nhau chạy theo mẹ. Một chú gà con bị vấp ngã, hai chân nhỉ huơ huơ lên trời. Chị đến đỡ con dậy:
– Cục, cục, đừng chạy quá, k ẻo lại ngã nữa nghe con!
Mỗi lần kiếm ăn xong chị dẫn con đến nắm ngay dưới gốc tre già. Lũ con xúm xít quanh chị, chúng chen chúc nhau, đứa rúc vào cánh, đứa chui vào đuôi để chị ấp ủ. Có con nghênh đầu lên qua kẽ cánh của mẹ, để lộ hai con mắt đen láy.
Một vài con cứng cáp, nghịch ngợm, nhảy lên lưng mẹ hoặc lang thang bên ngoài một cách khá mạo hiểm. Bỗng oác! oác! tiếng kêu thất thanh của gà mẹ làm náo động cả bầy con. Chúng vội vàng chạy núp vào bụi rậm. Tiếng chiêm chiếp im bặt. Thì ra gà mẹ thoáng thấy bóng diều hâu từ trên cao lao xuống.
Nhanh như chớp, gà mẹ lao tới ứng chiến, dùng mỏ mổ thẳng vào đầu diều hâu. Diều hâu bị đau và lỡ đà loạng choạng chúi xuống rồi gượng lại được, bay vọt lên cao. Hai con mắt thao láo như tiếc miếng mồi ngon. Gà mái vẫn xù cổ, xù cánh, đau đáu nhìn theo, ánh mắt vằn vện căm giận. Nó tuy hiền lành, yếu đuối, nhưng vì lòng thương con đã trở nên gan dạ, dám chiến đấu chống kẻ thù để bảo vệ bầy con. Thật giống tình thương của mẹ thường dành cho chúng em.
Sau cơn nguy hiểm, chị gà mái lại bình thản dẫn đàn con đi kiếm mồi và cứ luôn miệng nhắc các con:
– Cục, cục, đừng đi xa các con nhé!