Bữa cơm hằng ngày đối với mỗi bạn đều thật đặc biệt. Bởi đó là khoảng thời gian mà các thành viên trong gia đình được gắn kết bân nhau sau thời gian dành cho công việc. Chắc hẳn trong chúng ta đều yêu thích bữa cơm ấm cúng này, tham khảo những bài văn tả lại bữa cơm hằng ngày của gia đình em nhé:
Bài văn tả về bữa cơm hằng ngày của gia đình em số 2
Đối với mỗi người chúng ta, bữa cơm gia đình chiều là một bữa cơm vô cùng đặc biệt. Đó không chỉ là bữa ăn bình thường mà nó còn là dịp để mọi thành viên trong gia đình sum họp, quây quần bên nhau sau một ngày bận rộn vất vả với những lo toan bộn bề của cuộc sống.
Cứ bao giờ xẩm tối, cái bộn bề chóng mặt của cuộc sống lại lặng lẽ lùi xa để thay vào đó là không khí của tình thân gia đình, của sự gắn kết yêu thương giữa những thành viên trong gia đình. Bữa cơm thường ngày nhà em ba bữa, sáng trưa tối nhưng thật tình em yêu thích nhất khoẳng khắc vui vẻ với người thân quanh mâm cơm chiều tối.
Tuy không nhiều món cao sang, chỉ một đĩa rau luộc, một bát canh xương mẹ nấu và một đĩa thịt, em đã cảm thấy nó ngon hơn bất kì các món sơn hào hải vị em từng nghe. Làn khói nóng từ thức ăn thơm phức tỏa lên, đôi khi em hít lấy hít để. Xếp ghế, so bát đũa, và mời thật to mọi người ngồi vào bàn ăn. Trong bữa ăn, em của em năm nay đã lên 6 nhưng nó thường rất thích thi đấu ai ăn nhanh hơn với em, nhiều khi em cố tình để nó thắng và nó đạt được mong muốn cười khúc khích. Cả nhà vì thế mà cũng cười tươi.
Bữa cơm chiều tối là dịp để đông đủ mọi thành viên trong gia đình em được quây quần bên nhau. Với mỗi người thì được ăn uống cùng bố mẹ thật hạnh phúc và em cũng vậy.
Bài văn tả về bữa cơm hằng ngày của gia đình em số 5
Mẹ em nói: “ Thời bao cấp, ăn gạo sổ, gia đình ta khó khăn lắm. Mấy năm lại đây, kinh tế khấm khá hơn nhiều…”. Lúc nào vui, mẹ vẫn hay nói thế.
Nhà cửa nay được sửa sang lại khang trang hơn. Nền nhà lát gạch hoa. Giường, chiếu,bàn ,ghế…được mua sắm. Mẹ đã mu axe máy cho anh Dũng đi dạy học. Bố mẹ không phải mặc áo vá. Các con đi làm, đi học đều được ăn mặc tươm tất. Bữa cơm đã có thịt, cá. Vui nhất, ngon lành nhất là những bữa cơm sum họp gia đình vào tối thứ bảy hằng tuần.
Tối thứ bảy này vui quá. Vợ chồng dì Thu đưa Mỹ Lan đến chơi. Anh Dũng đưa cô Thư- bạn gái, dạy học cùng trường, cô dâu tương lai về “ra mắt” bố mẹ. Rau ở vườn hái về, gà nuôi trong chuồng bắt ra giết thịt. Bia hộp thì vợ chồng dì Thu đưa sang. Cô Vân và em thì phụ bếp cho mẹ.
Độ bảy giờ tối, cả nhà đã quay quần xung quanh mâm cơm. Đông người, nhưng chỉ ăn chung một mâm cho ấm cúng. Cả bố mẹ, vợ chồng dì Thu, cô Vân, em và Mỹ Lan ngồi trên hai chiếc chiếu trải rộng giữa nhà. Anh Dũng, chú Lợi ngồi cạnh bố. Cô Thư ngồi cạnh mẹ và em. Dì Thu phải quản con nhỏ. Bố và chú Lợi chồng dì Thu thì uống rượu. Mẹ và dì Thu, anh Dũng và cô Thư thì uống bia. Bố mẹ vui lắm. Chuyện trò râm ran. Anh Dũng kể chuyện đi thi giáo viên giỏi toàn huyện. Bố nói về chuyện tòa án thị xã mới xử vụ án đánh bạc lớn, chuyện cá độ bóng đá. Mẹ hỏi về tình hình dịch cúm gia cầm. Cô Thư ăn rón rén. Bé Lan lẫm chẫm đi vòng quanh, lúc sà vào bố, lúc ôm cổ mẹ, lúc ngồi vào lòng cô Vân…Chú Lợi kể chuyện cơ quan ngân hàng của chú mới làm lễ đón nhận huân chương lao động hạng nhì…Cả nhà vừa ăn cơm vừa xem ti vi. Mẹ hỏi chuyện cô Thư. Mẹ có vẻ hài lòng lắm về người yêu của anh Dũng. Độ 8 giờ rưỡi thì mọi người đã ăn cơm xong. Đến 9 giờ thì vợ chồng dì Thư đưa Mỹ Lan về nhà, bé giơ tay vẫy “ bai…bai”. Cô Thư chào bố mẹ ra về. Anh Dũng tiễn về đến tận trường rồi mới quay lại nhà. Em và cô Vân thu dọn, rửa bát đĩa…Tối thứ bảy nào ở nhà em cũng đông vui. Nhưng đông vui nhất là tối thứ bảy tuần cuối tháng vì hôm ấy nhà thường có khách- con dâu tương lai của bố mẹ. Tiếc là nhà em không có ao cá như bên nhà bác Đức, nhưng vườn rau của gia đình luôn tươi tốt. Không mua sắm đồ đoàn gì mới mà nhà cửa đẹp hẳn lên. Hình như anh Dũng chuẩn bị cưới vợ. Bố mẹ dào dạt niềm vui. Niềm vui của con cháu. Niềm vui của gia đình yên vui, hạnh phúc.
Bài văn tả về bữa cơm hằng ngày của gia đình em số 3
Tôi là một đứa đi học xa nhà từ bé nên tôi thường không ăn cơm trưa ở nhà mà chỉ chỉ đến buổi tối tôi mới có dịp quây quần bên gia đình . Đối với tôi những giây phút bên gia đình luôn làm cho tôi cảm thấy được gần gũi hơn với tất cả mọi người trong nhà và bữa ăn tối là những dịp tốt để mọi người trong gia đình có thể vui vẻ bên nhau.
Hôm nay tôi không phải đi học nên buổi chiều tôi và mẹ đã cùng nhau chuẩn bị mâm cơm cho cả gia đình. Hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày vì chị tôi và anh rể sẽ cùng xuống ăn tối với gia đình. Điều này càng làm tôi phấn trấn thêm vì đã lâu rồi chị tôi không xuống, tôi nhớ chị lắm nhớ cả thằng cháu trai kháu khỉnh của tôi nữa. Vì chị xuống nên hôm nay mẹ tôi bảo bố tôi đi bắt một con gà cho hai mẹ con làm thịt. Khoảng sáu giờ tối là mâm cơm đã được tươm tất và chỉ đợi mọi người về. Bố tôi hôm nay cũng nghỉ làm sớm hơn mọi ngày và xuống bếp chặt gà giúp mẹ. Một lúc sau thì anh chị tôi cũng xuống tới nơi. Khi tôi và mẹ chuẩn bị sắp cơm thì thằng cháu trai của tôi nhanh nhẹn dọn chiếu ra . Dáng vẻ của nó sao mà đáng yêu đến thế. Một lúc sau thì mâm cơm cúng được dọn ra.
Thế là mọi người tập trung vào mâm cơm và xếp thành hình tròn xung quanh mâm. Mọi người vui vẻ nói cười xung quanh mâm cơm. Tôi chợt thấy sao chị dạo này gầy thế, thương chị tôi gắp thêm thức ăn cho chị và không quên thằng cháu trai đang tuổi ăn tuổi lớn. Bố mẹ tôi hỏi thăm tình hình làm ăn của anh chị thế nào và việc học của thằng cu cò ra sao. Bỗng nhiên mẹ quay ra nói xấu tôi với chị gái nói là tôi lười và học cũng kém hơn .
Tôi nũng nịu quay sang mẹ trách “Mẹ à” khiến cho cả nhà phì cười còn tôi thì ngượng chín cả mặt. Chị tôi thấy mẹ bảo thế cũng động viên tôi cố gắng học tốt rồi chị sẽ thưởng. Chỉ đợi có thế tôi nhảy cẫng lên vui sướng và hứa với chị kì sau sẽ cố gắng tập trung hơn. Cứ thế mọi người nói cười vui vẻ đến hết bữa cơm. Thằng cu cò dường như được xuống nhà bà rất thích hay sao mà nó cười nói từ đầu đến cuối bữa cơm. Ba mẹ tôi cũng rất vui và dường như mẹ cũng ăn nhiều hơn khiến tôi vui lắm. Khoảng tám giờ tối thì bữa cơm của gia đình tôi kết thúc. Tôi nhanh nhẹn cùng chị mang chén bát ra rửa còn thằng cò thì thu dọn chiếu và quét nhà. Xuống bếp rửa bát lại là một cơ hội tốt để mấy mẹ con tôi tám chuyện với nhau. Chị kể về bên nhà chồng và công việc của hai anh chị và cả những pha hài hước của thằng cò làm tôi và mẹ cười lăn ra.
Thằng cò đứng bên cạnh hai má chín đỏ ngượng ngùng tôi càng cười to nó lại càng đánh tôi liên tục, đánh yêu ý mà. Trên nhà nha rể và bố tôi pha ấm chè rồi cùng nhau nói chuyện về việc làm kinh tế và cả những vấn đề thế giới mà tôi chẳng thích nghe gì cả. Dưới bếp mẹ tôi gói cho chị một ít thức ăn và hoa quả cho thằng cò. Một lúc sau thì anh chị cũng xin phép ba mẹ tôi về thằng cò cứ níu tôi không muốn cho về và mẹ nó phải nói là tuần sau lại xuống nó mới chịu.
Những bữa cơm gia đình ấm cúng như thế luôn làm tôi cảm thấy yêu gia đình mình hơn và được gần mọi người hơn. Những bữa cơm tối luôn đem lại cho tôi một cảm giác ấm cúng đến lạ thường bởi còn gì tuyệt vời hơn khi bạn bỏ lại tất cả lo toan của cuộc sống và trải lòng cùng với gia đình mình.
Bài văn tả về bữa cơm hằng ngày của gia đình em số 1
Mấy năm gần đây, cuộc sống nông thôn có nhiều thay đổi. Gia đình em đã bớt khó khăn. Bố mẹ em vẫn làm ruộng, cả nhà có năm miệng ăn và ba chị em em vẫn còn đi học. Bữa cơm sáng thường vội vàng. Cơm vừa xong, mẹ em đã mang quang gánh ra vườn rau, bố vác cuốc ra đồng, ba đứa con cắp sách tới trường.
Chỉ có mỗi bữa cơm tối của gia đình em mới đông vui. Mẹ đi chợ bán rau đã về. Bố ở nhà làm vườn. Ba chị em em đã đi học về. Chị Xuân lo nấu nướng. Em chuẩn bị mâm bát. Đũa ăn cơm tuy chỉ là đũa tre nhưng hôm nào chị cũng nhắc em phải lau thật sách, cẩn thận lau từng đôi, không được làm qua loa.
Chiếc chiếu cũ đã được trải ra trên thềm nhà láng xi măng bóng nhẵn. Mâm, bát đã đặt lên. Một nồi cơm đầy, cơm gạo quê với giống lúa mới dẻo thơm, tỏa khói. Chị Xuân bếp trưởng bày đĩa rau xào lên mân, một đĩa rau to, đầy.
Rau cải vườn nhà,, rau tươi ngon và sạch tha hồ ăn. Trên mâm còn có đĩa cá kho và canh rau ngót. Đĩa cà muối mặn thì không bữa nào vắng mặt trên chiếc mâm nhôm. Hôm nào mẹ bán được nhiều rau thì hôm đấy có đĩa thịt khiêm tốn, nhưng bữa cơm chiều không có.
Năm bát cơm đầy tỏa khói nghi ngút. Bố em bảo: "Ăn chắc, mặc bền. Cơm phải xới thật đầy". Bố và mẹ nói đủ thứ chuyện. Em Hoa xin mẹ tiền mua chiếc cặp tóc. Chị Xuân xin ý kiến bố mẹ về việc chọn trường nộp đơn thi Cao đẳng. Ăn xong, em đứng dậy mang ấm nước vối ra mời mọi người.
Bữa cơm ngày thường của nhà em là như thế đó. Bình dị thôi, chỉ có nhiều rau sạch, thịt cả nhưng lại vô cùng ấm cúng và vui vẻ.
Bài văn tả về bữa cơm hằng ngày của gia đình em số 4
Bữa ăn tối của gia đình em bắt đầu từ sáu giờ cũng đúng là lúc ba em đi làm mới về. Em em và em cũng vừa mới đi học về. Mẹ em thì cũng mới vừa về. Cả nhà ai cũng đói bụng. Nhưng cơm thì chưa nấu. Nên gia đình em quyết định đi ăn phở. Có hôm ăn bún bò Huế, có hôm ăn cơm tấm dưới bùng binh, có hôm cả nhà em đi cỡ năm bước ra khỏi nhà đi ăn cơm sinh viên.
Trước nhà em là một con đường đầy những quán ăn, chiều nào cũng làm đồ ăn thơm phức. Em và em của em đã thuộc từng cái mùi của từng món ăn của từng quán. Tụi em cũng biết hôm nào mình thèm ăn món nào. Có hôm tụi em ăn cá chiên, có hôm tụi em ăn thịt kho, có hôm tụi em ăn cá kho, lại có hôm tụi em ăn mực nhồi thịt băm, canh thì lần nào hai đứa em cũng ăn canh khổ qua dồn thịt, rất ngon.
Mẹ em nấu ăn rất ngon, nhưng chủ nhật mới nấu. Mấy ngày khác ba mẹ em bận dữ quá nên cả nhà em cứ đi ăn tiệm. Nhưng mỗi lần ra quán cả nhà em đều thích gọi “kiểu ăn gia đình.” Có nghĩa là giống y chang như ăn ở nhà, có chén, có dĩa thức ăn, một tô canh bự, một nồi cơm bự.. Mẹ em nói đáng lẽ kêu bốn cái dĩa ăn đại cho nó lẹ đi về hai em học bài rồi đi ngủ mai đi học, nhưng mà ba em nói kêu “kiểu gia đình” cho nó vui. Mùa thi đến hay mùa tốt nghiệp đến, ba mẹ em nhảy còn hơn popcorn, hai đứa em vừa học vừa nổ đùng đùng như cốm nổ. Cả nhà ai cũng vắt giò lên cổ chạy, lo chuyện học chuyện làm của mình. Mẹ em nói thôi tối đi học về cứ ăn mì, vì hai chị em còn nhỏ không thể ra ngoài ăn một mình được.
Thế là hai chị em em ăn mì, nhưng có lúc ngán quá cũng ra ngoài quán ăn bà mập mua đồ ăn rồi về nhà tự nấu cơm. Rồi hai chị em ăn cơm với nhau. Rồi học bài, nhưng rồi không dám đi ngủ vì sợ ma, nên em tập uống cà phê, em của em tập uống trà, nó phải uống trà vì em không cho nó uống cà phê. Rồi em với em của em ngồi thức đợi ba mẹ tới nửa đêm. Có khi ba mẹ về nửa đêm mà chưa ăn gì, thấy hai em còn thức nên ba ra ngoài kêu anh mì gõ đem vô bốn tô ăn no cành hông, no muốn bể bụng. Có khi ba em ăn đến hai tô, có khi ba em ăn luôn phần của em.
Nói chung là em thấy ăn uống như vậy rất là vui vì không phải lúc nào cũng ăn cơm mà ngoài ra mình còn ăn được phở, bún bò, cơm sinh viên và mì gõ… Mà có ăn như vậy nên bà mập quán cơm sinh viên mới biết hai đứa em, mà không những bả biết mà cả con phố hàng quán nào cũng biết mặt hai đứa em, thậm chí người ta còn biết em thích ăn thịt kho hột vịt nữa… Em thấy tuy là giờ giấc ăn nó không có ổn định nhưng mà như vậy thì nó rất là cơ động, vả lại em chưa bao giờ bị đau bao tử bởi giờ giấc ăn uống lộn xộn nên em thấy như vậy thì cũng đâu có sao đâu. Vả lại em thích chờ ba mẹ về ăn vì như vậy nó vui hơn vì trong lúc chờ em sẽ được thức khuya coi phim kiếm hiệp của ba mẹ mà lúc trước ba mẹ không cho tụi em coi. Mặc khác, nếu như hai chị em em ở nhà một mình thì chị họ em sẽ sang chơi và tụi em sẽ chơi tắt đèn kể chuyện ma, rất rùng rợn nhưng rất vui. Nên em nghĩ, không nấu ăn thì đã sao, em vẫn thấy vui vì nói gì thì nói em cũng chưa bao giờ ăn cơm một mình, nếu không có ba mẹ thì em ăn cơm với em của em, có nó cũng vui thấy mồ, vì thường tụi em hay phân công ra ăn xong đứa nào rửa chén, đứa nào cho mèo ăn, đứa nào lau nhà, có những lúc em lười quá thì em hay giả vờ đau bụng phải vào toilet nên em em nó làm hết… Hoặc có những lúc em của em cũng lười mà em cũng lười thì tụi em ra ngoài nhà sau khoá cái đồng hồ nước lại rồi giả vờ như nhà bị cúp nước không thể rửa chén được, rồi sáng mai âm thầm mở đồng hồ nước, rồi……vô tư đi học tối mai về rửa.