Tình cha mẹ luôn là ngôn từ bất tận trong thơ ca ,và cha mẹ như vầng dương luôn hiện hữu trong trái tim của mỗi người con khi có cha mẹ và còn cha mẹ trên đời này. Mùa Vu Lan nhớ về cha mẹ như một lời tri ân sâu đậm, hạnh phúc cho những ai còn có cha mẹ ở bên cạnh, hãy trân trọng người cha, người mẹ đã tần tảo nuôi con khôn lớn bằng chính dòng sữa ngọt dù là vùng cao hay thành phố. Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc những bài thơ lục bát hay về cha mẹ.
Bài thơ: Lục bát yêu thương _ Dạ Quỳnh
LỤC BÁT YÊU THƯƠNG
Thơ Dạ Quỳnh
Cho con về lại ngày xưa
Tìm hình dáng mẹ nắng mưa bốn mùa
Vai gầy gánh buổi chợ trưa
Áo nâu ướt đẫm chẳng chừa chỗ khô.
Ngoài đồng con diếc, con rô
Bóng cha đổ xuống những bờ mương xanh
Bao nhiêu hoa trái ngọt lành
Cơm cha, áo mẹ kết thành đời con.
Nửa đời chưa đủ vuông tròn
Mẹ ơi! Má thắm môi son phai màu
Vệt thời gian thẳm hằn sâu
Mẹ ơi! con sợ bể dâu cuộc đời.
Ngoài kia rộng lớn biển khơi
Chẳng bằng cha mẹ... đất trời yêu thương.
Bài thơ: Nghĩ về ngày lễ Vu Lan _ Nguyễn Ba
NGHĨ VỀ NGÀY LỄ VU LAN
Thơ Nguyễn Ba
23/8/2018
Nặng lòng ngày lễ vu lan
Bâng khuâng dạ lại dâng tràn nhớ thương
Bùi ngùi thắp nén tâm hương
Tạ ơn cha mẹ tận phương trời nào.
Không thầy đời sẽ ra sao
Thiếu công cha mẹ con nào thành nhân
Số hèn kẻ mọn bụi trần
Sinh nhai thân phải lo thân chẳng tày.
Song thân như trái chín cây
Sinh thời nào đã một ngày chăm lo
Vu lan nhớ, lễ có to
Một ngày có đổi tơ vò quanh năm?
Bài thơ: Tượng đài sống - Trịnh Thanh Hằng
TƯỢNG ĐÀI SỐNG
Thơ Trịnh Thanh Hằng
(Kính tặng mẹ thân yêu)
Năm nay mẹ tám mươi rồi
Đèn vàng trước gió cuộc đời phong ba
Đời mẹ thực lắm xót xa
Ông trời cũng có khi là bất công.
Gần ba mươi tuổi lấy chồng
Nuôi ba con dại mẹ không quản gì
Những đêm mưa gió dầm dề
Đội mưa xúc ốc mang về nuôi con.
Thời bao cấp mẹ héo hon
Cơm ăn chẳng đủ mẹ bòn măng tre
Bao công lắp được chiếc xe
Khung Thống Nhất , phụ tùng phe chợ Giời.
Mẹ còn đứt gánh giữa đời
Cũng vì chữ hiếu nên rời chồng ra
Vừa làm mẹ vừa làm cha
Giếng đào xây bếp việc nhà đàn ông.
Những đêm mưa gió bão bùng
Căn nhà dột nát chăn mùng ướt lem
Một mình xoay giữa đêm đen
Nuôi con khôn lớn mẹ xem chuyện thường.
Các con tới lớp tới trường
Học hành đầy đủ đường đường mẹ đưa
Một đời chẳng quản nắng mưa
Nuôi con khôn lớn mẹ thừa chí trai.
Chuyện xưa dĩ vãng ngày dài
Nay con kể lại mẹ bài trường ca
Tượng đài chẳng ở đâu xa
Tượng đài với chúng con là mẹ đây
Bài thơ: Vu lan nhớ mẹ - phan Thị Tuyết Vân
VU LAN NHỚ MẸ.
Thơ Phan Thị Tuyết Vân
Hoàng hôn
Buông vạt nắng buồn.
Vu lan nhớ mẹ
Mà tuôn lệ sầu .
Một ngày
Quặn thắt nỗi đau.
Một ngày tiễn mẹ
Mưa ngâu trắng đường.
Ngỡ rằng
Tiếng nói thân thương.
Lời ru thủa nhỏ
Vẫn thường bên con.
Nhớ sao
Ánh mắt mỏi mòn.
Thời gian đã nhuộm
Nét son bạc màu.
Trăng gầy
Leo lét canh thâu.
Đêm mơ thấy mẹ
Mà đau nhói lòng.
Mẹ giờ
Ở cõi hư không.
Cài lên ngực áo
Nụ hồng con dâng...!!!!
Giọt Mưa Thu
HN 22/8/2018
(Bài thơ viết về mẹ tôi. Người đã ra đi đúng mùng 1/7 âm lịch tiết trời mưa ngâu.)
Bài thơ: Nhớ mẹ - Phan Thu Hà
NHỚ MẸ
Thơ Phan Thu Hà
(nhân mùa vu lan)
Mẹ giờ biền biệt một phương
Cõi đời di ảnh khói hương nhạt nhoà
Con ngăn giọt lệ vỡ oà
Tưởng như mẹ chỉ đi xa ...sẽ về.
Bao lần chợt tỉnh giấc khuya
Lặng nghe lời gió thầm thì bên song
Chơi vơi nhói buốt trong lòng
Mẹ đi về chốn hư không thật rồi.
Tháng ngày nhớ mẹ mẹ ơi
Bên tai còn vẳng bao lời yêu thương
Một đời trải mấy phong sương
Gian nan đời mẹ dẫn đường con đi.
Cho dù đôi ngả biệt ly
Tình thương lòng mẹ khắc ghi không mờ
Lời ru tự thuở ấu thơ
Trong tim con đến tận giờ riêng mang.
Đường trần một cõi thênh thang
cho con mẹ để muôn vàn dấu yêu
Đời tre vất vả chắt chiu
Cho măng cứng cáp sớm chiều vươn nhanh.
Mẹ ơi ơn nghĩa sinh thành
Tựa như trời bể cao xanh khôn cùng
Nếp nhà để đức cho con
Một đời nguyện giữ lòng son không mờ.
Hương lòng con gửi vào thơ
Xin người nhẹ bước đến bờ bến vui
Mẹ về chốn ấy xa xôi
Yêu thương còn mãi tình người bên con.
Thương cha - Lê Thế Thành
THƯƠNG CHA
Thơ: Lê Thế Thành
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
(Lê Thế Thành)
Bài thơ: Mẹ tôi - Phạm Văn Ngoạn
MẸ TÔI
Thơ Phạm Văn Ngoạn
Con cò lặn lội bờ sông
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân mẹ hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy.
Cho con cuộc sống hàng ngày
Dậy con khôn lớn dựng xây cuộc đời
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi..
Vu lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn.
Biển khơi, nhờ có nước nguồn
Phận con chưa kịp đền ơn cao dầy
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi.
Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.
Hiếu đạo bi ca - Arolik
HIẾU ĐẠO BI CA
Thơ: Arolik
Mẹ cha sống đến tuổi già,
Không cần vật chất, chỉ là yên vui.
Con không hiểu được thì thôi…
Mẹ đành câm lặng, quẹt đôi lệ sầu…
Con giờ chỉ thiết sang giàu,
Bỏ quên cha mẹ bạc đầu đơn côi…
Ngẫm trong hiếu sự hiện đời,
Chỉ toàn hình thức, buông lơi tâm hiền.
Tánh tình loạn động, khùng điên,
Đẩy cha, đuổi mẹ bao phiên ra đường.
Song thân chẳng chỗ tựa nương,
Mà con đành bỏ không thương, không chào…
Ngày ngày thấy mẹ ra vào,
Mặt lơ ngó đấy, chẳng bao giờ cười.
Mẹ cần chi những cơ ngơi?
Chỉ cần con cái trọng nơi tinh thần!
Vậy mà con chẳng muốn gần,
Xa cha, cách mẹ, thích, cần lợi danh.
Phận nghèo sợi chỉ, áo manh,
Mẹ xưa đau đớn đẻ sanh con khờ,
Nuôi con lớn đến bây giờ,
Mẹ nào đòi hỏi, trông chờ tiền con?
Ngàn năm tâm hiếu đã mòn,
Bây giờ chữ hiếu không còn như xưa…
Người người chẳng kể nắng mưa,
Tranh danh, đoạt lợi, bỏ bừa mẹ cha.
Lại còn hắt hủi, kêu ca,
Không lo chăm sóc, còn la với rầy.
Mẹ già thân bệnh, ốm gầy,
Đã không cấp dưỡng còn hay bòn tiền.
Mẹ thương con cực-khổ-phiền,
Không đòi, không hỏi của tiền con chi!
Vậy mà con vẫn khinh khi,
Đành lòng xét nét, cả nghi mẹ hiền.
Chỉ vì tham một chữ tiền,
Bán tình ruột thịt, chia liền rõ ra.
Sợ mẹ ăn bám vào ta,
Quên luôn nghĩa mẹ, tình cha cao vời.
Mẹ đem ta đến với đời,
Nuôi ta khôn lớn, dạy thời nghĩa nhân.
Giờ đây ta bán tình thân,
Gạt phăng hiếu đức, thâm ân mẹ hiền.
Cũng do bởi hám đồng tiền,
Lợi danh mờ mắt, đảo điên tâm thần.
Mẹ ơi…! Đời khổ vô ngần!
Đừng đau, đừng khóc! Tình thân vỡ rồi…
Mẹ mong Phật cứu con ơi...!
Chẳng cầu cho mẹ chơi vơi thân già.
Lòng dù nặng trĩu, lệ sa,
Mẹ thành tâm nguyện Di Đà độ con!
Tình mẹ sánh tựa núi non,
Sông sâu, biển lớn, dành con hết rồi…
Mẹ nào oán trách con tồi?
Luôn thầm sám hối kiếp đời đắng cay…
Mẹ tin Nhân Quả xếp bày,
Luôn thầm hồi hướng giúp thay con khờ!
Mẹ đi nặng trĩu bơ vơ…
Con thì hể hả ngó lơ mẹ già.
Thôi thì mẹ trả hết mà...!
Không phiền con nữa, mẹ ra ngoài đường…
Mẹ già chẳng chốn tựa nương,
Vẫn cầu Bồ Tát vấn vương con giùm!
Đường xa dáng mẹ lum khum,
Hồng trần ác trược, gông cùm tái tê...
Tỉnh rồi! Mẹ gạt u mê,
Tín thành niệm Phật, Bồ Đề tâm khai.
Mẹ mừng được thấy Như Lai,
Con thì đọa mãi trong loài súc sanh…
Nếu ai còn chút tâm lành,
Kính thương cha mẹ, trời dành phước to.
Bạc tiền chớ giữ bo bo,
Của kho cũng hết, hãy cho đi nhiều!
Mấy lời pháp nhũ nhiễu điều,
Khuyên người hiếu thuận nghiệp tiêu, tội mòn.
Bằng không ác quả sẽ còn,
Muôn đời, ngàn kiếp chẳng sờn hết đâu!
Ngẫm trong thế cuộc bể dâu,
Mấy người tâm hiếu làm đầu hỡi ai...?
Gắng tu sửa để một mai,
Dạy hàng con cháu không sai Pháp lành.
Pháp kia chẳng diệt, chẳng sanh,
Pháp kia: Nhân - Quả tâm thành vâng theo.
Bài thơ: Lời tri ân - Nguyễn Thị Nguyệt Anh
LỜI TRI ÂN
Thơ : Nguyễn Thị nguyệt Anh
". Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha "
Vu lan đến với mọi nhà
Lòng con trống trải chốn xa quê người.
Bông hồng màu thắm đẹp tươi
Con xin tặng Mẹ phương trời Việt Nam
Thân cò lặn lội quan san
Rầm mưa rãi nắng nuôi đàn con thơ.
Chăm lo từng phút từng giờ
Hơi mòn sức kiệt bơ phờ tháng năm
Màn trời chiếu đất Cha nằm
Lao tâm khổ tứ mắt hằn chân chim.
Rừng thiêng núi hiểm đi tìm
Ngọn rau củ sắn đá in lốt giầy
Vầng dương đã lặn vào mây
Vắng cha nhà quạnh lệ đầy tiếc thương.
Tử sinh một cõi vô thường
Tình sâu nghĩa nặng vấn vương xót lòng
Tâm thành dưới ánh đèn chong
Con xin dâng kính bông hồng Cha yêu.
Ơn trên ghi lại những điều
Song thân chỉ dậy bấy nhiêu nên người
Bài thơ: Mẹ tôi - Nguyễn Mỹ Hạnh
MẸ TÔI
Thơ Nguyễn Mỹ Hạnh
Mẹ ngồi đếm tiếng thời gian
Khúc kha khúc khích bên giàn Mùng Tơi
Ngỡ rằng con đã về rồi
Nụ cười móm mém trên môi...
Mẹ mừng!
Đắng cay ngang trái đã từng
Đớn đau giấu lệ trọn thương con mình
Tảo tần từ chớm bình minh
Lưng còng mẹ gánh im thinh khuya trời...
Mồ hôi mẹ _ tiếng con cười
Nước mắt mẹ đổi cuộc đời an yên
Mẹ giành trăm nỗi muộn phiền
Cho con tung cánh mọi miền trời xanh.
Mẹ ngồi dệt nắng bên mành
Con về, mẹ tặng an lành bé thơ
Sáng trông
Trưa đợi
Tối chờ
Bước chân quen thuộc....
“Con khờ phải không ?”
À ơi... mẹ ngóng mẹ trông
À ơi...khúc hát tấm lòng mẹ tôi!
Hoàng Chẩm 2019-11-23 07:54:04
Tuyệt vời những bài thơ về MẹBài Thơ: con về - Phan Thúc Định
CON VỀ!
Thơ Phan Thúc Định
Con về bên mẹ chiều nay
cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm!
mỗi ngày mấy bận ra trông
bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô!
Phải chăng sinh mẹ để chờ?
sinh con để cứ đổ thừa ngái ngôi!
dạ thưa như thể đãi bôi
bao dung nên mẹ mấy đời giận con!
Nhìn con buồn bỗng hết buồn
con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần
mắt cười ngắm nghía đầu, chân...
mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu!
Mới hay lòng mẹ con giầu
đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng
trải bao nắng dãi mưa dầm
với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ!
Phủ Quỳ nhớ mẹ, 22/8/2018.
Cụ Định.
Lục bát về mẹ - Phan Hạnh
LỤC BÁT VỀ MẸ
Thơ: Phan Hạnh
Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui
Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành
Mẹ cười hoa nở tươi xanh
Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu
Cho dù cuộc sống liêu xiêu
Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu
Vững tay vượt sóng bể dâu
Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng
Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng
Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.
Bài thơ: Trăng viễn xứ - Hoàng Hôn Đỏ
TRĂNG VIỄN XỨ
Thơ Hoàng Hôn Đỏ
Cánh hoa trước gió la đà
Con giờ lưu lạc... quê nhà dõi trông
Mẹ ơi mùa cải đã ngồng
Chiều rơi ngập lối dòng sông lững lờ.
Gối đầu trên những giấc mơ
Dài theo nỗi nhớ vô bờ mẹ ơi
Bàn chân đã mấy mùa rồi
Không về trắng cả mưa rơi đầu hè.
Cỏ may lay lắt triền đê
Cánh cò lặn lội tiếng ve dãi dầu
Thương đời mẹ lắm bể dâu
Long đong khuya sớm phai màu tóc sương.
Con tìm lại tháng ngày thương
Lật dòng kí ức dặm trường con mang
Mẹ ơi sương lạnh gió ngàn
Nhìn trăng viễn xứ miên man giọt buồn.
Nỗi niềm trong dạ bâng khuâng
Con mơ một buổi chiều xuân con về
Đêm này thao thức hồn quê
Mẹ ơi trăng đã bên lề phố xa.
Bài thơ: Mẹ ơi - Nghi Lâm
MẸ ƠI!
Thơ Nghi Lâm
Mẹ ơi sao vội lìa đời
Khi con thành đạt như lời Mẹ khuyên
Nhớ ngày gian khổ truân chuyên
Cơm ngon canh ngọt để riêng con dùng.
Mẹ thời dưa mắm muối vừng
Rau xanh đơn giản để đừng ốm đau
Khổ thân Mẹ biết dường nào
Lo cho con trẻ mai sau vững vàng.
Hạ về thu đến đông sang
Người không ai oán kêu than nửa lời
Mong manh trong chiếc áo tơi
Vẫn luôn quang gánh chợ đời bán buôn.
Nay con nhớ lại mà buồn
Mẹ không còn nữa lệ tuôn đôi dòng!
(Sài Gòn, trưa 22/8/2018. Nhớ về Mẹ của tôi,khi các con đã nên người mà không được đền ơn đáp nghĩa. Vì Mẹ ra đi đột ngột sau cơn bạo bệnh, lúc Người chưa đến tuổi 60!)
Bài thơ: Nhớ mẹ - Tony Bui
NHỚ MẸ
Thơ : Tony Bui
Năm năm chẳng gặp Mẹ rồi
Thiếu cha vắng Mẹ con ngồi ruột đau
Xuân đi khăn chít một màu
Áo tang bạc phủ trắng phau đất trời.
Trúc đào lệ đẫm đầy vơi
Dạ buồn tan nát rụng rời con tim
Nhớ thương tâm khảm luôn tìm
Bóng người xa khuất lặng im như tờ.
Con về nhà quạnh bơ vơ
Cau buồn chẳng trổ trầu giờ héo khô
Con xin mấy giọt cam lồ
Giải đi nghiệp chướng xô bồ đẩy lui.
Từ đây ám muội đã lùi
Gia trung êm ấm người vui suối vàng
Nay ngày của Mẹ đèn nhang
Thành tâm kính cẩn lạy hàng song thân.
Cháu con khắp nẻo xa gần
Nhờ ơn phước tổ hồng ân của Người
Gia đình hoà thuận muôn đời
Anh em quần tụ ghi lời dậy xưa.