Nhà thơ Nguyễn Cảnh Hưng sinh ngày 20/05/1978 tại thành phố Ninh Bình tỉnh Ninh Bình. trong một gia đình có bố mẹ đều là cán bộ ngành công an. ( nay đã nghỉ hưu ). Tốt nghiệp chuyên ngành điều tra tội phạm tại học viện CSND anh được phân công về công tác tại cơ quan cảnh sát điều tra tội phạm về trật tụ xã hội (tội phạm hình sự) thuộc tổng cục cảnh sát. bộ công an. Ngay khi còn là học sinh THPT anh đã đam mê với thơ ca. với nghệ thuật. Những bài thơ anh tự viết cho báo tường của lớp của trường đã gây chú ý với bạn bè với thày cô. Hiện tại anh công tác trong môi trường mà thời gian phải dành nhiều cho công việc nhưng lòng đam mê với thơ luôn trong anh vẫn thôi thúc anh tranh thủ mọi thời gian để sáng tác. Thơ anh viết về tâm tư tình cảm của anh với cuộc sống thường ngày về tình cảm tình yêu của anh, lời thơ mộc mạc những câu từ nhẹ nhàng dễ nghe dễ hiểu với bạn đọc. Chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ hay của anh.
Bài thơ: EM GHÉT ANH
EM GHÉT ANH
Thơ Cánh Hưng .
Em ghét anh
Bởi đủ mọi lý do
Ghét đôi mắt có cái nhìn luôn làm em quay quắt
Ôi cái nhìn mê hoặc
Soi thấu vào sâu thẳm nỗi lòng em
Khiến đêm về
Giấc ngủ chẳng bình yên
Em lại cứ chập chờn cơn mộng mị
Em ghét anh
Ghét mái tóc cắt cua nhìn sao ngầu thế
Ghét vầng trán suy tư luôn đoán ra những gì em nghĩ
Nhưng vẫn…vờ vịt ngỡ như không
Ghét cái cười nửa miệng rất…mông lung...
Trên đôi môi…khô khát
Em ghét anh
Bởi mỗi lần anh nói
Em lại thấy nhói đau ở phía trái tim mình
Khi nhận ra ánh mắt anh nhìn
Nào chỉ hướng vê em
Và biết rằng nào phải chỉ riêng em
Phiêu diêu cùng ai đó
Để hồn chìm lắng trong khúc hát
dịu êm
Em ghét anh
Ghét buổi sáng “mình ên”
Ghét thậm tệ không gian chiều phẳng lặng
Ghét cả đêm mưa
Ghét luôn ngày nắng
Ghét thời gian trôi chậm
Và cả con đường vắng bóng anh qua
Khiến riêng em đau đáu nỗi mong chờ
Em ghét anh
Vì anh biết…làm thơ
Sao lắm thế những bóng hồng trong đó
Sao nhiều thế những bồi hồi, trăn trở
Nỗi trăn trở nào là vì em?
Chút bồi hồi nào dành cho em?
Ôi, em không biết nữa!
Em ghét anh: sao bắt em phải nhớ
Rằng trong thơ đâu chỉ có mỗi mình em
Em ghét anh
Vì anh cứ làm thinh
Chẳng thấy kể những gì em muốn ...kể
Cái “hộp đen” kia sao mà im ỉm thế
Trong ấy có gì mà anh không thể...
Dẫu hờn trách đến đâu
Anh vẫn lặng như tờ
Vâng
Em ghét anh bởi đủ mọi lý do
Bộc bạch hết những nỗi niềm rất thật
Chỉ giữ lại cho riêng mình
Duy một điều...bí mật:
Khi góp hết những gì của anh khiến em ghét nhất
Em chợt hiểu rằng
Em đã trót...yêu anh!
Bài thơ: EM VỀ ..
EM VỀ ..
Thơ Cảnh Hưng
Em về
bên ấy
chiều ni
Nhặt dùm tôi
chút
nhu mì ngày xưa
Xin trời
chầm chậm
đổ mưa
Lỡ
đêm ướt áo - tôi chưa kịp về
Kẻo em
ướt
một lời thề
Kẻo tôi
lạc nẻo
triền đê thuở nào
Bài thơ: KHI YÊU NHAU ........
KHI YÊU NHAU ........
Thơ Cảnh Hưng.
Khi yêu nhau ta đâu cần phải nói
Đôi mắt kia đã nói hộ bao lời
Hãy lặng im nhìn vào đôi mắt ấy
Vạn ngôn từ trong đó đấy em ơi!
Khi yêu nhau thề làm chi em hỡi
Bởi thề sai ai trị tội bao giờ
" Yêu suốt đời, ngàn năm, yêu mãi mãi"
Toàn mỹ từ nghe sáo rỗng, vu vơ
Bởi khi yêu là tim ta cảm nhận
Nó thế nào? rất khó gọi thành tên
Lúc lặng im, khi trào dâng nỗi nhớ
Chỉ thế thôi nhưng nó mãi lâu bền
Khi đã yêu, chỉ niềm tin đặt cược
Nó thế nào? Ai biết trước ngày sau
Hãy trân trọng những gì ta có được
Và nâng niu như thuở lúc ban đầu
Yêu chân thành không cần câu sáo ngữ
Không nhiều lời của kẻ "sến" hoạt ngôn
Không ba hoa dùng mỹ từ tuyệt nhất
Chỉ cần thương, nhung nhớ ở trong lòng
NCH
Bài thơ: TIÊU DAO
TIÊU DAO
Thơ Cảnh Hưng.
Sao khuya
dỏi mắt
lặng nhìn
Trăng rơi
trần thế
vỡ nghìn mảnh hoa
Miên man
sương ảnh nhập nhòa
Chiều mây lãng đãng
một tà lụa bay
Em rơi
vào cốc rượu cay
Vô tình uống cạn
ta say thật rồi
Cô liêu chạm khẽ
vành môi
Sờ tay
đụng phải
đơn côi đời mình
Màn đêm
ôm chặt hài hình
Tự thân ta trói
sợi tình đa đoan
Một ngày
chán cảnh nhân gian
Ta như
chú cuội
trăng vàng,
rong chơi
Giỡn đùa
cùng sóng trùng khơi
Non cao phiêu lãng cuộc đời tiêu dao
NCH .
Bài thơ: EM….
EM….
Thơ Cảnh Hưng.
Thắp từng
ngọn nên
lung linh
Mừng lễ thánh
tiếng chuông
bềnh bồng trôi
Cơn mưa
khờ dại xa rồi
Gửi em
nghìn giọt nắng vui đầu ngày
Gửi yêu thương
một hồn đầy
Chút thu muộn
nụ hoa gầy cuối thu
Ơi em
dáng nhỏ hiền từ
Vẫn cùng ta
mải mê
ru tình nồng
Ơi em
nhen đóm lửa hồng
Mặc giá rét
kệ mưa giông
cháy bừng
Bài thánh ca lại vang lừng
Lòng em đó, thấm đẫm từng câu kinh
NCH 25/12/2018.
Bài thơ: GỬI EM TÌNH ANH.
GỬI EM TÌNH ANH.
Thơ Cảnh Hưng.
Anh về nhặt nắng trên mùa cũ
Gửi người sưởi ấm những ngày đông
Ngoài ấy giăng giăng chiều sương phủ
Trong này trời đất đã vào xuân
Tay nâng những nụ mai vừa nở
Vàng xuân đã mấy độ xa người
Áo ai khoe màu chiều trên phố
Khoe cả mùa xuân với đất trời
Ngoài ấy, trong này xa xôi quá
Nên mùa chia cách ở hai nơi
Lối cũ còn đây hoa và nắng
Còn cả mùa xuân vẫn đợi người
Gửi chút nắng xuân về ngoài ấy
Gửi cả tình anh chốn quê nhà
Bước chân chinh nhân anh mê mải
Vời vợi mùa đi trong cách xa …
Bài thơ: BÌNH YÊN
BÌNH YÊN
Thơ Cảnh Hưng.
Anh về hoa nở bình yên
Chim ca
CUỐI CHIỀU...
Thơ Cảnh Hưng
Thuyền ai
qua bến tịch liêu
Bỏ câu thơ
rớt
bên chiều
sông tương
Mái chèo
quẩy động
bờ thương
Để niềm yêu
xuôi
dòng Trường Giang trôi
Người về
đứng lặng bên đời
Chợt ngơ ngẩn
tiếc
cuối trời xa xăm
Lộ trình
dài ngắn bao năm
Mà tóc lau đã...
thì thầm tiễn nhau.
NCH 12/2018.
Bài thơ: HOA TÌNH YÊU !
HOA TÌNH YÊU!
Thơ Cảnh Hưng.
Anh tặng em một bó hồng màu tím
Nửa cuộc đời tìm kiếm mới thấy nhau
Cho dù mình đều là kẻ đến sau
Nhưng trân quý những gì còn sót lại
Dù biết trước con đường còn xa ngái
Mãi bên nhau tay nắm chẳng xa rời
Ghép mảnh vỡ từ hai nửa cuộc đời
Tìm hạnh phúc trong những điều đơn giản
Mang đến cho nhau phút giây thanh thản
Sau những bộn bề tất bật với mưu sinh
Bỏ thế giới bon chen, trở lại với chính mình
Là khao khát một gia đình bé nhỏ
Một bữa cơm buổi chiều còn bỏ ngỏ
Đợi chờ nhau sau mỗi buổi tan tầm
Là nỗi đau không còn phải lặng thầm
Nụ cười cũng chia đôi nhau một nửa
Hạnh phúc đó… ở ngay sau cánh cửa
Một vòng tay xiết chặt nửa đời nhau
Nụ hôn yêu, quên hết tháng năm sầu
Hoa tình yêu… đượm một màu chung thuỷ
Bài thơ: HUẾ MỘNG MƠ
HUẾ MỘNG MƠ
Thơ Cảnh Hưng
Ta về thăm Huế mộng mơ
Hỏi người thương ấy bây giờ ở đâu
Nỗi niềm gởi bến Vân Lâu
Trường Tiền ơi, mấy nhịp cầu tri âm?!
Hoàng Thành đó... đã bao năm
Đợi ai... mà mãi lặng thầm rêu phong
Ngự Bình cứ ngẩn ngơ trông
Khiến chiều nhuộm tím cả dòng Hương giang
Sớm hôm Thiên Mụ âm vang
Gieo lời Kinh nguyện bình an muôn người
Huế thương, thương quá nụ cười
Để ai trót hẹn bên đồi Thiên An
Huyền Không ngự giữa mây ngàn
Lăng Cô non nước trần gian hữu tình
Yêu em yêu cả bóng hình
Hỡi cô gái Huế xinh xinh dịu hiền
Nón bài thơ cứ che nghiêng
Em đưa người đến bao miền mộng mơ...
Huế diễm kiều... ta ngẩn ngơ
Huế ơi đẹp tựa bài thơ trữ tình.
NCH.
Bài thơ: CHÀO XUÂN YÊU THƯƠNG
CHÀO XUÂN YÊU THƯƠNG
Thơ : Cảnh Hưng
Xuân yêu thương đã bừng lên khắp ngả
Đất gửi tình trên phiến lá non tơ
Tô màu xanh đất nước đẹp vô bờ
Người thục nữ thả hồn mơ theo gió
Đám em thơ vui đùa bên ngõ nhỏ
Những nụ cười xao xuyến nở trên môi
Mưa bay bay thấm mịn cánh hoa ngời
Chạm cảm xúc tâm tư người lính trẻ
Xuân yêu thương giữ đất trời quê mẹ
Cảnh yên bình trong mắt kẻ thi nhân
Hoạ vần thơ non nước đẹp vô ngần
Người lãng tử cùng giai nhân sánh bước
Nâng chén rượu em và anh nguyện ước
Chúc nhà nhà được hạnh phúc an khang
Đông cháu con lộc phước hưởng thọ toàn
Chúc trang thơ vẻ vang cùng đất Việt
Những vần thơ mãi ngọt ngào tha thiết
Để xuân hồng da diết chạm niềm mong.
31/12/2018!!
Bài thơ: ĐỪNG LÀM THƠ TÌNH NỮA ANH Ơi.
ĐỪNG LÀM THƠ TÌNH NỮA ANH Ơi..
Thơ Cảnh Hưng.
Em bảo tôi đừng viết thơ tình nữa
Hình như anh đang mơ tới một người
Nên cứ thả hồn mình bay theo gió
Về cuối trời nơi ấy rất xa xăm
Anh cứ khen người ta là diễm tuyệt
Là nàng tiên thánh thiện giữa cuộc đời
Là tóc mây, là nụ hồng, thánh nữ
Em ghen hoài..nên buồn lắm anh ơi!
Em cũng chỉ là con người trần tục
Cũng yêu thương..hờn giận giống bao người
Khi thơ anh có bóng hình người khác
Em thấy lòng mình đau xót không nguôi
Rồi những cô nàng rất ư là đẹp
Gửi lời bình... ướt át, những nụ hôn
Dẫu vẫn biết chỉ toàn là ảo mộng
Nhưng anh ơi! Em vẫn thấy bồn chồn
Nhưng em à...
Người phụ nữ mà trong thơ anh viết
Chỉ là người anh suy diễn mà thôi
Là kết tinh của muôn người gộp lại
Chứ làm sao có một...ở trên đời
NCH 2018.
Bài thơ: ƯỚC ....
ƯỚC ....
Thơ Cảnh Hưng.
Ước
Chỉ một nụ hôn em
Đủ ấm áp
Giữa mong manh bóng chiều
Ước
Từ em một lời yêu
Đủ tin
Đủ nhớ
Liêu xiêu cũng đành…
Ước
Em như “của để dành”
Đủ giam giữ
Đủ ngọt lành
Đủ… riêng
Ước
Còn một chút hồn nhiên
Đủ say
Đủ quấn quýt
Nguyên vẹn tình
Ước
Buồn vui chẳng một mình
Có người san sẻ
Bóng hình chung đôi
Ước
Anh chỉ có em thôi
Đủ xao xuyến
Đủ bồi hồi
Đủ… yêu
Ước
Bên nhau những sớm chiều
Xua băng giá
Xóa quạnh hiu
Nồng nàn
Ước
Dù Địa ngục, Thiên đàng
Tay trong tay
Đủ mơ màng…
Kiếp sau!
NCH
Bài thơ: GỬI ẤM CHO EM
GỬI ẤM CHO EM
Thơ Cảnh Hưng.
Nghe đài báo đang vào mùa rét đậm
Thương Hà Nội em, khăn ấm quấn vai tròn
Đường Cổ Ngư xưa còn in dấu chân son
Nhưng bước chân suốt hai đầu nỗi nhớ!
Khi lạnh cóng, hoa đào không kịp nở
Anh sợ môi em phai nhạt nét tươi hồng
Sợ mắt buồn gờn gợn buổi chiều Đông
Nên muốn gửi chút ấm nồng cho em lắm.
Gửi hạt nắng trên môi em mộng thắm
Gửi biển về cho đôi mắt em xanh
Gửi cả khung trời đang dệt áo thiên thanh
Em hãy mặc, có làn hơi anh ấm áp.
Sợ gió mùa thổi làn da khô rát
Gửi nhớ thương về cho em đắp dày hơn
Gửi cánh chim bay qua phố chập chờn
Hết đợt trú Đông vừa quay trở lại.
Thương em lắm, bây giờ nghe rét hại
Đang tràn vào nơi miền Bắc quê nhà
Anh bần thần thao thức suốt đêm qua
Muốn gửi cả vòng tay ôm choàng cho em ngủ.
Thơm môi xinh khi hoa đào hé nụ
Rưới nắng vàng lên từng bước em đi
Tết râm ran qua gõ cửa xuân thì
Cho dáng ngọc thướt tha mùa trẩy hội.
Mong chút ấm mau về vương mái tóc
Đó là anh gửi nắng sưởi lòng em
Đợi anh nhé xuân này mình hội ngộ
Ta cùng hát bài thơ tình em nhé!
NCH 1/2019.
Bài thơ: YÊU XA...
YÊU XA...
Thơ Cảnh Hưng
Quán giờ này vắng vẻ
Chỉ có mỗi mình anh
Với nỗi buồn vây quanh
Bên ly cà phê đắng
Hỡi người anh yêu ơi
Đang ở phương xa xôi
Bao nổi nhớ dâng trào
Đi vào trong tâm trí
Ngoài đó lạnh không em?
Mưa có rơi bên thềm
Có nghe ngàn nỗi nhớ
Mỗi ngày một nhiều thêm
Ước gì mây gió nhận
Anh gửi mấy nụ hôn
Cho môi em bớt lạnh
Ấm áp trong tâm hồn
Chúng mình đã yêu xa
Nên không giống người ta
Đây vần thơ thương nhớ
Gửi tặng em làm quà
Đêm về bên gối chiếc
Nơi xa em có biết
Anh cũng giống như em
Nhớ về nhau da diết
Bởi chúng mình cách xa
Nên yêu cũng thiệt thòi
Em ơi buồn chi nữa
Hãy chấp nhận nhau thôi
Rồi một ngày hoa nở
Anhh sẽ về bên em
Vì chúng mình duyên nợ
Thì đừng ngại xa xôi
NCH 8/1/2019
Bài thơ: RU...
RU...
Thơ Cảnh Hưng.
Ru nắng
rồi lại ru mưa
Ta gom
hết cả bốn mùa
ru Em
Khúc tương tư
vẫn cũ mèm
Ngày soi mộng mị
đêm tìm chiêm bao
Bao giờ?
mải miết về sau
Mặc da nhăn
tóc bạc màu
vẫn....ru
Run run
tiếng nhỏ ngọt lừ
Xưa ru...gần gụi
bây chừ
ru... xa
Ru tình
như thể ru ta
Ru Em
mà lại hoá ra ru...tình
Thầm ru
từng giọt lặng thinh
Về đi thôi
Để Ta -Mình
ru nhau.!
NCH 12/2018.
Bài thơ: TRĂM NĂM ĐIỆU TÌNH
TRĂM NĂM ĐIỆU TÌNH
Thơ Cảnh Hưng.
Thế là
nâng chén...
giao bôi
Thế là
dành trọn cả đời
cho nhau
Tự bây giờ
đến xưa sau
Đôi mắt gửi
nụ cười trao
mặn nồng
Hai trái tim
lạ
người dưng
Cùng nhịp phách
réo rắt
chung
điệu tình
Thế là có một
gia đình
Thêm…
từng “ngọn nến”
lung linh chan hòa
Thế là..
Cạn chén
giao bôi!
Hẹn đi hết cõi ta bà
trăm năm!
NCH 12/2918.
Bài thơ: HOA CẢI NỞ VÀNG... ANH CÓ VỀ KHÔNG
HOA CẢI NỞ VÀNG... ANH CÓ VỀ KHÔNG
Thơ Cảnh Hưng
Anh hứa ngày về lúc cải vàng bông
Hương phảng phất bay phiêu bồng quyến rũ
Anh nhớ một người từng đêm khó ngủ
Níu hỏi vầng trăng ngày cũ đâu rồi?
Gió thở bên hè lạnh giá chơi vơi
Mong mỏi cánh tay nhẹ cời tóc rối
Lau lệ đẫm mi dỗ khi hờn dỗi
Ru giấc nồng nàn ấm gối từng đêm
Hoạ mi mơ màng trắng muốt anh xem
Sáng trong mắt nâu say mềm một thuở
Đừng quên hẹn nhé đau mùa đông lỡ
Chim lạc đường rồi bỏ tổ buồn tênh
Em đợi anh về hái nụ tầm xuân
Sẽ may tặng anh khăn quàng thật đẹp
Dìu nhau bước tiếp quãng đời chật hẹp
Hoa cải hoe vàng... anh biết hay không?
NCH.
Bài thơ: GIÁNG SINH VÀ EM
GIÁNG SINH VÀ EM
Thơ Cảnh Hưng .
Đêm giáng sinh
ngàn vì sao lấp lánh
Muôn sắc màu
Chúa ngự ở trên cao
Trong cái rét
mùa Đông tê giá buốt
Nhìn con chiên
Chúa chẳng nói lời nào
Em trang nghiêm
đọc lời kinh sám hối
Chấp tay cầu
Chúa xá tội vì yêu?
Dáng nghiêng gầy
tà áo trắng liêu xiêu
Mái tóc thả
xuôi chiều bờ vai nhỏ
Em thánh thiện
như thiên thần đứng đó
Miệng thì thầm
khe khẽ đọc lời kinh
Anh từ xa
đứng lặng lẽ một mình
Góc giáo đường
đêm lung linh huyền ảo
Anh không phải
là con chiên mộ đạo
Không yêu Chúa
chỉ yêu mỗi mình em
Thánh ca buồn
vọng lại mãi trong đêm
Nhìn máng cỏ
khát thèm bao mộng ước
Anh nhớ mãi
mùa noel năm trước
Em che đầu
mưa bụi ướt bờ vai
Anh đi sau
suốt cả chặng đường dài
Cầu nguyện Chúa
đừng cho mưa rơi nữa
Hai bên đường
thơm nồng mùi hoa sữa
Ngọn đèn vàng
soi đôi lứa trong đêm
Hạnh phúc mình
sao quá đỗi dịu êm
Nghe bình yên
theo anh từng nhịp bước
Thương em lắm
nhưng ai nào hiểu được
Tình chúng mình
chẳng trầy xước, nhưng đau
Vì đời em
Chúa ngự ở trong đầu
Anh đến sau
lại là người ngoại đạo
Trời mùa Đông
thường nhiều khi giông bão
Bão giông nào
bằng cơn bão lòng anh
Biết yêu em
giấc mộng sẽ không thành
Tình yêu ấy
vẫn dành em tất cả
Một mai kia
chúng mình thành xa lạ
Trên đường đời
vạn ngả bước chân đi
Giáng sinh về
lòng anh vẫn khắc ghi
Hình bóng cũ
những gì lưu luyến mãi
Vét cạn lòng
vần thơ anh ghi lại
Để nhớ hoài
người con gái anh yêu
NCH.
Bài thơ: TỰ HÁT.
TỰ HÁT.
Thơ Cảnh Hưng.
Dâng nhau
..một chén rượu này !
Chớm đông
sương thả
rơi
đầy tóc xanh !
Mượn vai Em
mượn giọt say
Chông chênh
nghiêng ngả hao gầy bóng Tôi
Niềm vui.
an lạc cuối trời!
Nỗi đau
tự tại kiếp người phù du
Sầu nào.
gửi gió mùa thu
Đau nào..
gửi tiếng chuông chùa tĩnh tâm!
Thương nhau
lỡ cả mùa xuân!
Rũ tay
buông bỏ cõi trần gió mưa!
Bài thơ: NỖI LÒNG NGƯỜI XA QUÊ.
NỖI LÒNG NGƯỜI XA QUÊ.
Thơ Cảnh Hưng.
Nàng xuân đến thập thò nơi đầu ngõ
Choàng áo hoa che rét lạnh đông tàn
Sương óng ánh đậu trên nhành mai trổ
Chú bướm vàng ngơ ngẩn bởi mùa sang
Ta xa quê nên sống đời viễn khách
Quên mất rồi mấy độ ánh trăng vơi
Thời gian chảy vô tình trên mái tóc
Bốn mùa trôi theo sóng gió dòng đời
Ta đi mãi như chim trời phiêu bạt
Như ngựa hồng mải miết vó cuồng ngông
Bụi chiến chinh bao lần thay áo mới
Gót chân son theo gió lạc phiêu bồng
Bỗng chiều nay ta vô tình đứng lại
Nhìn mai vàng sực tỉnh, thấy mùa sang
Xòe tay đếm bao xuân rồi đấy nhỉ!
Tết quê hương ta thất hẹn lỡ làng
Đôi mắt ướt nhìn phương trời miền bắc
Nơi nghìn trùng thăm thẳm mịt mù xa
Muốn hóa thân làm đại bàng vỗ cánh
Vượt không gian về với tết quê nhà
Ở nơi ấy có bố mẹ ..người thân
Có con đường hoài niệm tuổi ấu thơ
Có một người vẫn ngày đêm trông ngóng
Mãi trong tim tình yêu chẳng phai mờ
Người xa quê nhìn mây trời bàng bạc
Sợi nắng chiều sót lại chiếu qua song
Sâu tìềm thức một nỗi buồn hoang hoải
Loang tỏa dần trong trời đất mênh mông