Hoa nhài khoác lên mình vẻ đẹp của màu trắng tinh khôi, dịu dàng, và một mùi hương quyến rũ, hoa nhài là biểu tượng cho sắc đẹp, tình yêu và sự lãng mạn. Hoa nhài đã chinh phục được tấm lòng của những con người yêu thơ. Và dưới đây Toplist xin giới thiệu đến bạn một số bài thơ hay viết về hoa nhài.
CHƠI NHÀI
Một khóm nhài xinh ngự trước nhà
Hương nồng theo gió tỏa bay xaSương đêm lóng lánh hôn nhành lá
Nắng sớm lung linh giỡn cánh hoa
Bông nở trắng cành ong đến dạo
Nụ chen thắm cội bướm năng qua
Bình minh thưởng ngoạn nghe chim hót
Ngây ngất vị thơm đượm ấm trà.
Thơ: Vũ Hùng Việt
HƯƠNG NHÀI
Hương nhài trước cổng nhà em
Níu chân anh mãi trước thềm vu vơ.
Thương em anh hóa tên khờ
Chiều chiều sang ngõ làm thơ ngậm ngùi.
Hương hoa theo gió mây trôi
Làm sao để nói là tôi yêu nàng?
Lá non đùa gió huy hoàng
Sắc hoa e ấp giữa vàng tím xanh.
Hương nhài xao xuyến lòng anh
Muốn đi mà dạ chẳng đành… Em ơi!
Thơ: Tuyên Hùng
TÂM SỰ VỚI CỤM HOA LÀI VƯỜN NHÀ
Nhìn em…anh biết em buồn
Trinh nguyên nõn nụ dập vùi vì mưa
Chỉ cần cơn gió phủ đưa
Là em nghiêng ngã sớm trưa tạ tàn
Huống gì lốc gió phũ phàng
Suốt đêm suốt buổi em càng thảm thương
Em cố nép góc sân vườn
Vẫn không tránh khỏi gió sương dập vùi
Đời em được mấy lần vui?
Để anh phải mãi ngậm ngùi thế sao…!
Thôi, em vươn dậy đi nào !
Bình minh đang vẫy tay chào chúng ta
Sương mai chẳng phải phù hoa
Long lanh từng hạt điểm trang hương mùa
Tay nâng cánh trắng gió lùa
Anh như ngây ngất hương lài thoảng đưa…
Rồi sẽ qua…sẽ qua thôi…!
Chẳng gì tồn đọng lâu dài đâu em
Vẫn trang nhan sắc trắng trong
Vẫn em mỗi sáng ngóng hong tơ trời
Vẫn anh nâng cánh hoa tươi
Như trong tiền kiếp gọi mời tình lên
Vẫn là anh, vẫn là em
Trao nhau hương ngát bên thềm nhà đây
Quý nhau một thoáng buồn lây
Thương nhau những lúc đọa đày… bên nhau
Dù bão táp, dù gió lay
Dễ gì phai được tình đầy đôi ta !
Thơ: Tuyền Linh
HOA NHÀI
Hoa nhài e lệ nở về đêm
Hương thơm nhè nhẹ bay quanh thềm
Bình minh thức dậy hoa còn nở
Sớm mai sương đọng cánh hoa mềm
Hoa trắng phau phau và chúm chím
Lá xanh mơn mởn điểm tô thêm
Hỏi hoa trong trắng và e lệ ?
Xin hỏi ông trời đừng hỏi em.
Sưu tầm
KHÔNG THƠM THÌ CŨNG HOA NHÀI
Ai cũng nồng nàn biết chọn ai
Không thơm vẫn thể đóa hoa nhài
Người da trắng nuột như làn tuyết
Kẻ mắt trong ngần tựa nắng mai
Đan áo thêu khăn nàng thợ giỏi
Môi son má phấn chị chân dài
Mỗi cô một vẻ ngon lành quá
Bỏ lỡ duyên thì uổng kiếp trai.
Thơ: Thiết Dương
MUỐN NÓI VỚI ANH
Khi cơn gió ùa về buông đầu ngõ
Cái lạnh tràn buốt giá đó anh ơi
Ở nơi xa em nhắn gửi đôi lời
Hãy mặc ấm vì dưới trời mưa gió
Em chỉ biết đêm khuya trăng sáng tỏ
Mùa đông về vẫn soi rõ lối đi
Đoạn đường xưa hai đứa vẫn thầm thì
Vai em tựa dạ vẫn ghi lời hứa
Hẹn Xuân đến hoa đào bụng bên cửa
Tết đã về em đẹp tựa nhành mai
Đứng chờ anh tóc bay xoã hương nhài
Đẹp duyên dáng nhìn mảnh mai đài các.
Thơ: Ngọc Châu
HOA LÀI
Tỏa hương thơm ngát tuyệt vời
Mùi hương quyến rũ anh dời gót chân
Ngập ngừng anh kiếm bâng khuâng
Mùi hương ngào ngạt lâng lâng đợi chờ ?
Ngỡ ngàng anh ngắm thẫn thờ
Mùi hương huyền diệu tỏa từ dáng em
Ngẩn ngơ anh đặt em gần
Ðam mê hôn hít chẳng ngần ngại chi
Thẹn thùng mắc cỡ quá đi
Sao anh chẳng biết lại còn vuốt ve
Mân mê tàn lá ngại e
Ngắm nhìn dáng liễu hoa the thầm thì
Dịu dàng nàng đẹp lả lơi
Cánh hoa trắng mỏng lẳng lơ một màu
Dáng thì nho nhỏ mảnh mai
Hương thì dào dạt lung lay cõi đời
Trời sanh em cánh hoa lài
Mùi hương huyền dịu làm đời ngất ngây.
Thơ: Ngô Thiên Tú
HOA ĐÊM
Trong giấc mơ ngủ ấy
Bỗng hoa nhài thức dậy sánh từng đôi
Hoa nhài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời
Ánh nguyệt trắng trên hoa nhài đúc sữa
Sao họ khéo nõn nà mà bỡ ngỡ
Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu
Chiều khả liên áo mới khẽ nghiêng đầu
Mỗi cánh bướm yêu, yêu thân tuyết bạch
Nguyệt lác đác tiếng nở lách tách;
Lòng phơi phơi chừng đợi cái ong châm…
Miệng thở ra hương, hương tỏa tình ngầm.
Hoa kỹ nữ đã mở lời trêu ghẹo…
Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo
Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương
Cánh du lang tha thướt phất qua tường
Áo công tử giải là vương não nuột
Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt,
Thoảng tay tình gió vuốt – bỗng lao đao…
Hương hiu hiu nên gió cũng ngọt ngào
Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩu.
Thơ: Xuân Diệu
MỘT THOÁNG THU BUỒN
Một thoáng thu buồn lại nhớ ai
Làm ta thổn thức suốt đêm dài
Đường xưa vẫn đợi người con gái
Lối cũ còn chờ khách vãng lai
Xóm dưới thân quen chiều nắng trải
Làng trên quyến luyến vị hoa nhài
Nàng đi chẳng ghé về thăm lại
Để mỗi ngày qua cứ ngóng hoài...
Thơ: Việt Hoàng
MÙA ĐÔNG VỀ NHỚ NGƯỜI THƯƠNG
Mùa Đông về lạnh quá phải không anh?
Mặc áo nữa cho ấm lành thêm nhé!
Những tia nắng ở đâu rồi lặng lẽ
Sương mù giăng tìm lối rẽ mơ màng
Gió bấc à! Đuổi chi mãi lang thang
Sợ anh mệt em bàng hoàng lo lắng
Khắp xóm nhỏ đã buông rèm phẳng lặng
Mùi ngất ngây dai dẳng nhị hương nhài
Nhớ phượng hồng bên cửa sổ nhà ai
Nồng hoa sữa vấn vương gài sót lại
Chiếc lá rụng theo gió chiều bay mãi
Anh ở đâu để hoang hoải mong chờ
Nhớ rất nhiều nhớ lắm đến ngẩn ngơ
Mai về nhé em thẩn thờ mong đợi
Lâu lắm nhỉ ta cách nhau vời vợi
Nay ở nhà nhớ thật hỡi người thương...
Thơ: Đinh Thảo Mây