Không thua kém những danh thắng nổi tiếng trên thế giới, Việt Nam có vị trí địa lý hài hòa giữa vùng núi và miền biển nên sở hữu rất nhiều điểm du lịch đẹp mê đắm lòng người. Mỗi cánh rừng chứa đựng những vẻ đẹp kì bí hoang sơ đến lạ, vẻ đẹp diệu kì mà mẹ thiên nhiên muốn dành cho tất cả chúng ta những ai biết quan sát, yêu và khám phá thiên nhiên. Và người ta biết đến núi rừng Việt Nam một phần qua các bài hát, câu thơ. Trong bài viết này Toplist xin gửi đến bạn các bài thơ viết về núi rừng hay nhất.
Mùa xuân hoa trắng
Ai đem hoa ban giữa rừng Tây Bắc
Về điểm trang cho thành phố mù sươngThiếu tiếng khèn giao duyên tình đôi lứa
Vẫn nồng nàn hơi thở đất phương Nam.
Em đem cả mùa xuân về phố núi
Nghe lòng mình xao xuyến gịọt sương mai
Từng sợi nắng vàng tươi màu áo lụa
Thả bên đồi đàn bướm ngất ngây bay.
Tôi trở lại ngày cuối năm phố núi
Ngỡ lòng mình lạc giữa chốn đào nguyên
Hoa ban nở trắng trong tình sơn nữ
Mắt mơ màng nghe tiếng hót chim quyên.
Tiếng suối chảy gởi tình tôi theo gió
Sợi tóc mềm em trói cả hồn tôi
Dáng ai nghiêng đợi bên hàng liễu rũ
Sóng ven hồ lất phất phấn thông rơi.
Lũ chim bay về gọi mùa xuân tới
Tôi lang thang tìm em trong giấc mơ
Em ơi có nghe đâu đây nhạc ngựa
Nhịp kiệu khua giòn một góc phố xa.
Đà Lạt xuân ngập tràn hoa ban trắng
Đường Quang Trung em về dưới cơn mưa
Tôi nhớ thương em qua mùa mê hoặc
Sao lòng còn thao thức những mùa xưa.
-Nguyễn An Bình-
Mùa xuân cho em
Xuân đã về trên núi
Rừng mặc toàn áo hoa
Sương trắng dang ngang suối
Bàn chân ai bước qua.
***
Súng sính màu áo mới
Thơm tho làn tóc mây
Làn gió nào đưa đẩy
Lắt lay vạt nắng say.
***
Gặp em trên bản nhỏ
Cô giáo hiền như Nai
Đồng Nghê về Suối Nánh
Xuôi theo dòng Đà Giang.
***
Tiếng sáo vi vu gọi
Khèn bạn khắp chào mời
Mường Chum sang Bản Hạ
Ngây ngất mùi cơm xôi.
***
Thiên nhiên thêu cảnh đẹp
Em dệt chữ xây đời
Xuân về yêu biết mấy
Cô giáo miền xa xôi.
***
22/01/2023-01 tháng giêng Quý Mão
Thơ: Song Sỹ
Bồng bềnh Tam Đảo
Bồng bềnh Tam Đảo trong mây
Mỗi ngày thời tiết đổi thay bốn mùa
Quanh co đèo dốc sương mờ
Say mê ngắm cảnh nguyên sơ núi rừng
*****
Núi non hùng vĩ điệp trùng
Đây hồ Đại Lải, kia vùng Tây Thiên
Phải chăng tạo hoá khai thiên
Hay người xưa đã tạo nên chùa Đồng
*****
Áo xiêm thêm thắm má hồng
Âm vang gió núi thì thầm rừng cây
Diệu huyền Tam Đảo trong mây
Khiến cho lữ khách, ngất ngây hương rừng.
Xuân Huyến
Phố núi và em
Anh về phố núi với em không?
Trời bây giờ đã chuyển vào đông
Hoa ban không hương nồng khoe sắc
Chỉ Dã Quỳ vàng rực trổ bông
Anh về phố núi với em không?
Nghe vi vu gió hát đồi thông
Nghe róc rách thác nguồn suối chảy
Uống rượu Cần say giấc mơ hồng
Anh về phố núi với em không?
Cô gái sơn cước vẫn má hồng
Trên vai trĩu nặng gùi hoa cỏ
Gùi cả yêu thương của nhớ mong
Anh về phố núi với em không?
Ban mai phố núi vẫn say nồng
Không náo nhiệt như nơi phố thị
Chỉ đèn đường heo hắt gió đông
Anh về phố núi với em không?
Hãy về...cùng sưởi ấm tim nồng
Hãy về...núi rừng ngày ngóng đợi
Có người vẫn vời vợi...nhớ mong
Anh về phố núi với em không?
Sao cứ cho em mãi ngóng trông
Vắng anh phố buồn...buồn nhiều lắm
Hãy về...ta cùng thỏa nhớ mong.
Tác giả: Vũ Như
Tây Bắc quê em
Mời anh về thăm Tây Bắc quê em
Nơi phố thị chẳng nhiều đèn cao áp
Chỉ núi sông cứ bạt ngàn trùng điệp
Thêm điệu khèn da diết giữa rừng ban.
Mời anh về ngắm những cánh hoa lan
Đang nở rộ giữa đại ngàn Tây Bắc
Ta cùng kiếm bữa rau rừng đạm bạc
Nghe gió chiều khẽ hát khúc tình ca.
Mời anh về thăm những bản làng xa
Nơi ẩn hiện bao mái nhà nhỏ bé
Tiếng đùa vui của bầy con thơ trẻ
Bên nếp sàn nắng khẽ chạm đầu hiên.
Mời anh về ngắm cảnh đẹp như tiên
Bên dòng suối dịu hiền cô sơn nữ
Thả tóc buông khiến nắng chiều tư lự
Đẹp dịu dàng........anh có thử ghé thăm ?
Tác giả: Thu Hà
Mùa đông Mèo Vạc
Mèo Vạc lạnh lắm anh ơi
Mưa bay, tuyết phủ cả trời quê hương
Mấy nay khách ở thập phương
Đông vui tấp nập vấn vương nơi này
Tuyết dầy lạnh, lại đắm say
Hoa mơ hoa mận phủ đầy tuyết sương
Mời anh một đĩa cao nương"
Sắn lùi lửa đỏ quyện hương núi rừng
Ô mai, mận với vị gừng
Hương rừng, gió núi ngấm từng vị cay
Núi rừng mộc mạc hương say
Câu thương, câu nhớ mong ngày anh lên
Thương rồi anh mãi gọi tên
Em người dân tộc có bền không anh !?
Gia tài chỉ có một nhành
Phong lan núi Tuyết chân thành tặng anh
Tuyết rơi sương đọng long lanh
Như đôi mắt ngọc, đừng nhanh đi mà
Tuyết này trong trắng ngọc ngà
Miền xuôi, vùng ngược một nhà nhé anh!
Minh Thanh
Biển tình giữa lòng Tây Nguyên
SÁNG Tây Nguyên núi rừng hùng vĩ
Có biển hồ tri kỷ bên anh
Mắt nàng tô sắc trong xanh
Sương rơi bờ cỏ long lanh ánh tình
TRƯA Tây Nguyên duyên mình khoe nắng
Biển thì thầm sâu lắng lời yêu
Tơ- Nưng vang vọng tiếng tiêu
Đàn reo suối đá phiêu diêu lạ thường
CHIỀU Tây Nguyên điểm hường đôi má
Gió lợn lờ nấn ná vờn mây
Ngượng ngùng biển hát tình say
Khiến vầng trăng ngọc vui lây chốn tình
ĐÊM Tây Nguyên duyên mình nồng cháy
Lửa bập bùng khơi đẩy khát khao
Trống chiêng thôi thúc ngàn sao
Biển tình, tim đã đem trao về người.
Tác giả: Kim Minh Châu Nam
Chuyện tình mây và núi
Chuyện kể rằng: Mây và Núi yêu nhau
Từ cái thuở đã xa xưa lắm lắm
Có chàng Núi yêu nàng Mây say đắm
Mây dịu dàng cũng yêu núi thiết tha.
Núi ngọt ngào ôm Mây chẳng rời xa
Mây khẽ hát bài tình ca cùng Núi
Núi giang rộng đôi bờ vai chờ đợi
Chở che người mà Núi đã yêu thương.
Thế rồi tình cũng như thể giọt Sương
Đọng trên lá rồi tan cùng với Nắng
Vào một ngày trong rừng xanh sâu thẳm
Mây dỗi hờn bỏ theo Gió bay xa.
Núi buồn rầu tìm Mây giữa bao la
Hỏi ai cũng trả lời không hay biết
Núi âm thầm nhớ nàng Mây da diết
Tự trách mình sao không thể cùng Mây.
Núi âu sầu vì quá nhớ thương Mây
Nhưng Mây bỏ đi xa nào hay biết
Nên em hỡi tình đâu là bất diệt
Hết duyên rồi đành ly biệt thôi em.
Nam Định 09/09/2021
Tác giả: Đinh Thu Trang
Về Tây Bắc nha anh
Anh có về Tây Bắc với em không?
Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ
Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ
Tóc mây bồng hỏi anh có về chơi
Đỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi
Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng
Về anh nhé để lúa thêm vàng óng
Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.
Anh có về? em gặp lại tình lang
Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước
Nay nối lại tình duyên xưa có được
Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.
Tác giả: Thủy Tiên
Tây Bắc
Anh sẽ đưa em về miền Tây Bắc
Nơi bạt ngàn rừng thẳm tiếp trời xanh
Nơi chim chóc chuyền cành kêu ríu rít
Hoa rừng thơm, bên suối mát ngọt lành.
Về Tây Bắc cùng em leo dốc núi
Chiều chợ Phiên màu thổ cẩm lượt là
Cô gái Dao miệng cười duyên bên suối
Đêm chợ tình sơn nữ đẹp như hoa.
Về Tây Bắc khi mùa xuân vừa tới
Ngắm hoa Ban nở trắng cả lưng đồi
Lửa bập bùng giữa rừng đêm mở hội
Điệu múa Xòe ai uốn lượn, lả lơi…
Về Tây Bắc ngắm trăng vàng, núi biếc
Nhớ chuyện xưa Quốc Mẫu, Mẹ Âu Cơ
Dắt con trẻ lên non cao lập nghiệp
Biến hoang sơn thành phố thị bây giờ.
Về Tây Bắc nơi rừng thương, núi nhớ
Rượu cần say như tình thuở ban đầu
Tuy xa lắm nhưng không hề cách trở
Như tấm lòng đôi lứa đã yêu sâu!
Về Tây Bắc, về cùng anh, em nhé!
Sống đời thường với non, nước, trời, mây…
Như cái thuở Cha vừa quen với Mẹ
Men trầu cay hòa lấy vị nồng vôi!
Về Tây Bắc mình sống những ngày vui!
-Sưu tầm_