Mỗi khi trở về thăm trường xưa, các cựu học sinh đều dâng tràn nỗi nhớ về một thời đi học trước đây. Kỷ niệm về thăm trường xưa là khác nhau nên tâm sự cũng khác nhau. Và dưới đây là các bài thơ viết về thăm mái trường xưa hay nhất.
NƠI ẤY...
Bốn nhăm năm mùa đông xa nơi ấy,
Giờ trở về dưới ngọn gió heo may.
Mái trường xưa bao kỷ niệm vơi đầy,
Ký ức tuổi thơ tháng ngày vụng dại...
Để giờ đây trong gió chiều hoang hoải,
Nhắc thì thầm có nhớ một bóng ai?
Trên lối xưa cuộn nắng chiều vương vãi,
Giờ tan trường ai đó chộm nhìn ai...
Bao năm tháng vùi sâu vào toan tính,
Trên đường đời mải miết với mưu sinh
Người dưng xưa có vương một chút tình?
Thuở học trò nơi chúng mình mơ mộng...
Ở nơi xa tim đã từng cuộn sóng,
Đã nghẹn lòng khi nhớ lại ngày xưa.
Để chiều nay nơi trường cũ xa mờ,
Ngẩn ngơ hoài ai đó đứng bơ vơ...
Tuổi thơ ơi ! Tìm đâu nữa bây giờ,
Cô học trò mộng mơ khờ dại ấy?
Mãi trong tôi một tình yêu vẫn vậy,
Giấu trong lòng nơi ấy một người dưng ....
6/12/2021.
Thơ: Thuỳ Dương.
TRƯỜNG XƯA
Hè lại về, sân trường còn đó
Phượng còn đây, áo trắng đâu rồi?
Tiếng ve sầu râm ran niềm nhớ
Kỷ niệm về thổn thức trong tôi
Gốc phượng ngày xưa của chúng mình
Khắc tên hai đứa: em và anh
Sân trường xác phượng rơi tơi tả
Ghế đá ngày nào cũng lặng thinh
Tôi về thăm lại mái trường xưa
Trưa hè vắng vẻ, ngọn gió đưa
Trên cành hoa phượng con chim nhỏ
Ngơ ngác nhìn quanh như đợi chờ
Thầy cũ, bạn xưa giờ đâu nhỉ?
Bảng đen còn đó đứng nhìn tôi
Bên tai văng vẳng lời thầy giảng
Cả lớp đâu rồi? Chỉ có tôi.
Thơ: Thới Văn Giai
TRƯỜNG XƯA...!!!
Hôm nay trở lại trường xưa
Hoàng hôn nắng nhạt chiếu mờ tường vôi
Nhìn trường... tôi nhớ xa xôi
Lần ôn dĩ vãng một thời thơ ngây !
Tôi quên sao được một ngày...
Một ngày nắng ấm ban mai dịu hiền
Rụt rè vì buổi đầu tiên
Chân theo bước mẹ lòng miên man buồn
Ngại rằng khi đến nhà trường ?
Gặp thầy khó tính hay thường rầy la
Mái trường đã hiện xa xa.....
Kế ngôi đình cổ bên là cây đa !
Lá đa gió phẩy là đà
Tôi nghe vẳng tiếng ê a đánh vần
Lòng càng lo sợ bâng khuân
Nép mình theo mẹ qua sân vào trường...
Từ ngày sống dưới học đường
Trải qua mấy chục năm trường: đổi thay....
Nhìn thầy tôi thấy mi cay
Vì ai thầy giảng quên ngay sức mình.
...........
Trên đời mẹ dưỡng cha sinh
Thứ ba ân trọng: là tình ân sư !!!
Ngày 20/11/2022.
Thơ: Guise hoangtho
THĂM TRƯỜNG XƯA
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa
Dấu ấn thời gian kể chẳng vừa
Bạn hữu còn đây thầy đã khuất
Đâu rồi tiếng giảng, học trò thưa
Nắng ngủ trên vai gợi nhớ đầy
Đôi tà áo trắng tuổi thơ ngây
Ôm nghiêng tập sách giờ tan học
Để gã tình si trải mộng gầy
Người theo gót Ngọ thuở xuân hường
Đến tận bây giờ vẫn luyến thương
Chiếc lá trơ xương còn ép vở
Chùm hoa hái trộm nở bên tường
Lũ bạn hồn nhiên mấy đứa về
Đôi người lỡ vận náu ngoài quê
Vài trang nữ sắc quên thời cuộc
Giấu kín tâm tư những ước thề
Sân buồn quạnh vắng nắng lưa thưa
Kỷ niệm thân thương ngỡ mới vừa
Ký ức êm đềm như vẫy gọi
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa.
Thơ: Hoàng Lan
Về Thăm Lại Trường Xưa
Chiều cuối hạ tôi về thăm trường cũ
Nơi một thời tuổi nhỏ học ở đây
Sáu mươi năm ôm kỷ niệm thật đầy
Theo vận nước bồng bềnh trôi muôn ngả
Đâu thể nào quên những ngày êm ả
Mái trường yêu hình ảnh của ngày thơ
Bao năm qua còn đó tuổi dại khờ
Cho mãi đến giờ vẫn hằn nỗi nhớ!
Ngoài kia hoa “lim” vàng đang rực nở
Theo gió đong đưa ngập cả sân trường
Trước mái hiên còn đọng dáng em thương
Trang sách cũ ghi vần thơ dệt mộng
Tôi trở lại đây một chiều gió lộng
Như thấy người xưa, ánh mắt thơ ngây
Tóc xỏa vai gầy vạt nắng bay bay
Áo trắng phất phơ, lá lay xào xạc
Chiều dần xuống hương hoa “lim” thơm ngát
Nhớ lúc tan trường anh bước theo em
Đuổi bướm tung tăng nắng đổ bên thềm
Bướm bay mất em rưng rưng nước mắt
Anh đền em hoa bí vàng mới ngắt
Thay con bướm vàng, thương nhớ mênh mang
Nay trường xưa hoa bí vẫn nở vàng
Nhưng thiếu em, anh ngỡ ngàng héo hắt
Cảnh cũ đã hiện ra ngay trước mắt
Còn em đang lưu lạc phương trời nào
Em thiên thần có lạc chốn trăng sao?
Nghe vang mãi giọng ngọt ngào em hát
Hoa bí tươi màu, trời xanh bát ngát
Tôi lặng nhìn hoa, thương mối tình đầu
Trường cũ giờ, có phải Hoàng Hạc Lâu?
Bướm vàng bay mất còn đâu tìm thấy?!
Tác Giả: Nguyễn Cang
THĂM TRƯỜNG CŨ
Tháng mười một con thăm lại trường xưa
Cây bàng già giờ lưa thưa lá đỏ
Chiều mùa đông lạnh sắt se cơn gió
Về thăm trường mà nỗi nhớ khôn nguôi
Trường cũ còn đây mà sao chẳng thấy người
Vẫn nghe đâu đây tiếng cười trong sáng
Những bước chân của thầy trên bục giảng
Nét chữ của thầy trên tấm bảng màu đen
Thầy lái đò đưa lớp lớp đàn em
Qua con sông với sách đèn bút mực
Thầy truyền cho con biết bao kiến thức
Dạy làm người sống trung thực ra sao
Bao thế hệ chúng con rất tự hào
Có một người thầy thanh cao bình dị
Nơi chiến trường thầy từng là dũng s
Trong đời thường thầy chung thủy sắt son
Con về thăm mà thầy đã không còn
Bụi phấn bao năm bào mòn lá phổi
Con về đây thấy lòng mình có lỗi
Giọt nước mắt buồn nóng hổi giữa mùa đông.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tôi trở về đây nắng xế chiều
Thăm ngôi trường cũ mái trường yêu
Bâng khuâng trong dạ bồi hồi quá
Mái ngói giờ đây...có xanh rêu?
Đã đến nơi đây đến mái trường
Sao nghe trong dạ cứ vương vương
Người Thầy đứng lớp ngày xưa ấy
Mái tóc bây giờ...có điểm sương?
Dọc theo lối cũ đoạn đường quen
Chân bước đi sao nghe nhẹ thênh
Lối cũ năm nào nay có khác
Xõa bóng hàng cây đứng dựa bên
Gặp lại tôi Thầy thoáng rất mừng
Tự đâu ngấn lệ lại rưng rưng
Thầy đã già đi theo năm tháng
Dáng hao gầy mắt vẫn sáng chưng
Bao năm Thầy vẫn như ngày nào
Giọng trầm bay bổng rất thanh tao
Ân cần đào luyện bao thế hệ
Hình ảnh thân thương đẹp biết bao
Hàn huyên tâm sự nỗi đầy vơi
Thầy mong thế hệ trước sau tôi
Hãy vì tương lai dân tộc Việt
Phấn đấu ... làm cho Nước rạng ngời
Từ giã mái trường bao dấu yêu
Phút giây Thầy căn dặn rất nhiều
Trong tim ấp ủ bao lời ấy
Lời Thầy... hay tiếng nhủ...Mẹ yêu.
Thơ: Vũ Như
VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA
Tôi trở về thăm lại trường xưa
Hàng cây râm mát gió đu đưa
Phượng hồng nở rộ tăng màu nhớ
Bạn cũ Thầy đâu nói sao vừa
Cánh cổng mới màu trắng áo em
Gió mở hồn anh càng nhớ thêm
Một thời áo trắng thư sinh ấy
Bọn mình có sách nhường nhau xem
Ngôi trường xưa cũ thật đáng yêu
Tiếp bước anh em học thêm nhiều
Đã tân trang lại thêm phòng lớp
Thương thầy nhớ bạn biết bao nhiêu
Một mình tôi bước cạnh hành lang
Lời thầy mới giảng nghe vang vang
Mà sao ngỡ giống thầy xưa thế
Thấm đẫm tim tôi giọt lệ vàng.
Thơ: Trần Tâm
VỀ TRƯỜNG XƯA !
Mai về đi em...thăm lại trường xưa
Thương đến rã rời...mùa Phượng thắp lửa
Bao năm qua...đếm ngón tay...lần nữa
Mắt Phượng đỏ hoe...ướt nửa góc trời
Âm vang ve...nghe nhói nhói dạ người
Bụi phấn trắng...rơi tóc thầy...điểm bạc
Anh lắng nghe...nơi cuối bàn...em hát
Khúc nhạc tình...khao khát...lý thương nhau
Cuối con đường...nay nắng đổ về đâu
Mà cơn mưa cuối chiều...lâu đến thế
Con chim sâu...đậu đầu cành...nhắc nhẹ
Bao mùa ve...lặng lẽ...ta chưa về
Đám bạn bè...lạc muôn phương...xé lẻ
Từng cặp đôi ngày ấy...ghé nơi đâu
Đã lâu lắm...chưa một lần gặp mặt
Mái đầu xanh...bàng bạc...những mái đầu
Xưa nhánh hoa gầy...nay lên mầu thắm
Bụi thời gian sâu thẳm...vết tàn nhang
Hàng hoa vàng trước sân...lên sắc tím
Hoàng hôn cuối trời...bịn rịn lồng tim
Đàn em nhỏ...giúp kiếm tìm...mùa cũ
Thân Phượng già...ủ kĩ những vần tên
Mai em về...mắt Mặt Trời lóe...nắng
Lá xôn xao...xanh thắm...góc trời lành
Về nhanh ...vết xưa in...tìm dấu cũ
Nơi góc bàn...thức-ngủ bức tường rêu
Về nhé em...Phượng đốt đỏ trời chiều
VỀ TRƯỜNG XƯA...chia sẻ chút thương yêu
Mai ! Về nhé em...Mình đã có nhau
Bạn hiền xưa đâu...sao nay vắng...thiếu !!!
Thơ: Tho Bui
MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Đã xa rồi một thời hoa phượng đỏ
Mái trường xưa đã rêu phủ sương mờ
Xa mái trường, tôi luôn vẫn ước mơ
Mong một lần được về thăm trường cũ
Bạn bè tôi nay đâu còn đông đủ
Ngày ra trường, bay mỗi đứa một nơi
Tháng năm về sao lòng thấy chơi vơi
Bao ký ức cứ trào dâng vời vợi
Đứng ngẩn ngơ trước sân trường tôi đợi
Mong được nhìn một bóng dáng thân quen
Mà sao lòng bỗng thấy ngấn lệ hoen
Im lìm quá, mái trường xưa hoang vắng
Muốn tìm lại một thời trong khoảng lặng
Mà rối bời tim bỗng muốn tan ra
Tôi bỗng nhớ, nhớ một thời da diết
Phấn trắng bảng đen, cứ mãi xa mờ
Nhớ những tâm hồn rất đỗi ngây thơ
Nhớ những tiếng cười trong trẻo mộng mơ
Hồn nhiên viết cho nhau dòng nhật ký
Biết giờ chúng còn nhớ tôi không nhỉ ?
Mấy chục năm rồi, đã quá xa xôi
Tà áo trắng bay trong chiều gió thổi
Lối tan trường hoa phượng đỏ rơi rơi
Tuổi xanh ơi! Một thời ai cũng có
Dẫu vui buồn, dẫu có chẳng nên thơ
Vẫn không thể xoá nhoà trong ký ức
Cứ theo về khi ta đã già nua ....
Thơ: BÍCH LIÊN