Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh, sinh ngày 18/9/1957 tại thành phố Ninh Bình, tỉnh Ninh Bình. Nguyên là giáo viên dạy văn trường THPT Đinh Tiên Hoàng thành phố Ninh Bình. Hiện đã nghỉ hưu tại thành phố Ninh Bình. Thơ của chị dạt dào cảm xúc, sâu lắng tình người, tình quê hương đất nước. Chúng tôi xin giới thiệu cùng bạn đọc một số bài thơ hay của chị.
NỤ CƯỜI
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tôi yêu phụ nữ Việt tôi
Trong gian khó vẫn mỉm cười lạc quan.
Trong bom lửa đạn nguy nan
Vẫn cười thanh thản ngập tràn niềm tin.
Nụ cười luôn mãi giữ gìn
Công, Dung, Ngôn, Hạnh từ nghìn năm xưa.
Dù trong gió rét nắng mưa
Nụ cười toả sáng sớm trưa hiền hoà.
Dù trong bom đạn nhạt nhoà
Nụ cười chiến thắng vang ca khải hoàn.
21/2/2020
TRÀNG AN NGÀY MỚI
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tràng An một thuở hoang vu
Rừng cây núi đá âm u điệp trùngHoang sơ nhà cửa một vùng
Dân cư thưa thớt ngay chung một làng.
Tràng An ngày mới sang trang
Cảnh quan ngày một rộn ràng vui tươi.
Một vùng non nước núi đồi
Người xe tấp nập, thuyền trôi lững lờ.
Tràng An ngày một nên thơ
Điểm vàng du lịch người mơ được về.
Một vùng sinh thái miền quê
Níu chân du khách mải mê tháng ngày.
Tràng An danh thắng là đây
Núi sông hoà sắc trời mây một màu
Ân tình nhắn gửi cho nhau
Tràng An đón bạn năm châu chân tình.
Tràng An vùng đất Ninh Bình
Cố đô một thuở nghĩa tình thủy chung.
Bạn về vui với tôi cùng
Bên nhau chiêm ngưỡng một vùng đất thiêng.
2019
HẠ TÍM
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Bằng lăng tím ngắt mênh mang
Đu mình đón nắng hạ sang ngọt ngào.
Mỏng manh cánh tím vẫy chào
Lung linh giọt nắng lao xao đón chờ.
Hạ về mây thả lững lờ
Nhuộm chiều tím biếc mộng mơ dáng ngà.
Bâng khuâng đi dưới chiều tà
Áo em nhuộm tím sắc hoa chiều hè.
Hạ về vang vọng tiếng ve
Râm ran gọi bạn say mê kiếm tìm.
Đây rồi tim tím hoa sim
Rung rinh trong gió khát tìm thủy chung.
Hạ về áo tím rưng rưng
Sân trường ngày ấy đã từng bên nhau.
Phượng hồng vẫn thắm sắc mầu
Trong chiều hạ tím nhớ nhau em về.
3/2020
NÍU XUÂN
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng ba níu giữ ngày xuân
Để hoa lưu lại trong ngần sắc hương.
Thoảng thơm hương bưởi vấn vương
Thả trong cơn gió dọc đường nao nao.
Rung rinh xoan tím vẫy chào
Long lanh từng giọt nắng đào tắm sương.
Bay bay từng cánh xoan vương
Dịu thơm nhè nhẹ mùi hương ngọt ngào.
Lửng lơ vắt vẻo trên cao
Mộc miên rực lửa thắp vào trời xanh.
Mênh mang mưa bụi đan mành
Kết tấm voan mỏng đón nhành hoa rơi.
Tháng ba níu giữ xuân tươi
Bâng khuâng trong ánh sao trời lung linh.
Vầng trăng xuân bát ngát tình
Tháng ba xuân giữ mãi tình đôi ta.
17/3/2020
ĐIỀU ANH GỬI LẠI
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tạm biệt giảng đường anh đi bộ đội
Gửi lại mái trường bao nỗi ước mơ
Tạm biệt nhé bạn bè ơi hãy nhớ
Giữ giùm mình sách vở chỗ ngồi quen.
Tạm biệt quê hương đến miền biên ải
Giữ bình yên anh đâu ngại hi sinh
Chắc tay súng bảo vệ đất nước mình
Cho cuộc sống mãi ân tình hạnh phúc.
Tạm biệt người thương tiếp bước lên đường
Anh lại tới miền biên cương hải đảo
Cùng nhân dân anh vượt qua giông bão
Xây cuộc đời anh nào ngại gian lao.
Tạm biệt nhé với biết bao khát vọng
Anh nằm lại mãi mãi trong đại dương
Tuổi hai mươi xin gửi lại mái trường
Cho bè bạn và người thương làm tiếp.
20 – 12 -2019
LAN TRẮNG NGÀNH Y
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Chiến tranh mẹ ở chiến trường
Áo Blu trắng cứu thương quên mình.
Giờ đây đất nước an bình
Con làm bác sỹ chiến binh đời thường.
Ngày xuân dịch đến bất thường
COVID – 19 tìm đường triệt ngay.
Em cùng đồng đội ngày ngày
Yêu thương chăm sóc đủ đầy tình thân.
Tháng hai rực rỡ hoa xuân
Em là lan trắng trong ngần ngành y.
“Lương y từ mẫu” khắc ghi
“Mẹ hiền” tâm nhắc mình vì bệnh nhân
Em người bác sỹ của dân
Trong đại dịch vẫn chuyên cần ngày đêm.
Em mong cuộc sống êm đềm
Người dân hết bệnh là em ấm lòng.
24/2/2020
BẤT NGỜ THÁNG GIÊNG
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng giêng như giọt nắng hồng
Ủ qua đông giá càng nồng đượm thêm.
Ngập ngừng như bước chân êm
Tháng giêng gieo nắng bên thềm cùng xuân.
Tháng giêng như hạt mưa xuân
Thoáng bay nhè nhẹ tần ngần chẳng rơi.
Như làn sương mỏng chơi vơi
Tháng giêng thả xuống cho trời thêm xuân.
Tháng giêng như gió xa gần
Lọc qua đông lạnh thêm phần mỏng manh.
Nhẹ nhàng giữa khoảng trời xanh
Tháng giêng buông gió cho thành mùa xuân
Tháng giêng hương sắc trong ngần
Ngàn hoa bung nở góp phần điểm tô
Đất trời như thực như mơ
Tháng giêng dệt thảm bất ngờ cho xuân
2019
NƯỚC MẮT
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Mưa là nước mắt của trời
Mỗi khi giông bão biển khơi thét gào.
Sương là nước mắt của sao
Hằng đêm buông xuống đậu vào cánh hoa.
Mây là nước mắt Ngân Hà
Khi buồn kết lại thành ra lớp tầng.
Gió là nước mắt tầng không
Lang thang khắp chốn mênh mông đất trời.
Sông là nước mắt đầy vơi
Ngàn năm kết tụ từ nơi mạch ngầm.
Hương là nước mắt của trầm
Ngát thơm dìu dịu âm thầm toả bay.
Lá là nước mắt của cây
Cứ xanh xanh mãi đến ngày phôi pha.
Nụ là nước mắt của hoa
Đến kỳ bung nở diết da sắc mầu.
Tình là nước mắt đằm sâu
Thủy chung son sắt bên nhau chẳng rời.
Tình là nước mắt của người
Biết san sẻ với cuộc đời khổ đau.
Nước mắt đâu chỉ buồn sầu
Nước mắt còn cả ân sâu nghĩa bền.
11/2019
HƯƠNG SẮC MÙA THU
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Thu lướt nhẹ trên nhành cây ngọn cỏ
Thu hững hờ theo làn gió heo may
Mùa thu đến nên dáng mây cũng lạ
Cứ bồng bềnh đan trắng giữa trời cao.
Thu ẩn mình trong giọt nắng chênh chao
Trong ngan ngát, ngọt ngào hương cốm mới
Mùa thu tới để làn sương cũng vội
Nhuộm tím trời chiều, tím ngắt hoàng hôn.
Thu nhè nhẹ khẽ hôn tà áo biếc
Rồi rập rờn theo sóng nước hồ trong
Thu rạo rực như nóng lòng mời gọi
Hoa cúc vàng bỡ ngỡ nở ngàn bông.
Mùa thu đến rồi em có biết không
Cả đất trời nhuộm sắc hồng thương nhớ
Anh giang rộng cả hai tay nâng đỡ
Trao tặng em trọn hương sắc trời thu
CHỊ TÔI
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Cánh cò đội nắng đội mưa
Chị tôi đội cả sáng trưa tối ngày.
Một đời chị gánh đắng cay
Thảo thơm ngon ngọt giành bầy con thơ.
Nghiêng nghiêng cánh vạc bơ vơ
Một đời chị đã đợi chờ nhớ thương.
Chồng con nằm lại chiến trường
Chị tôi son sắt yêu thương nặng đầy.
Cánh cò cánh vạc vẫn bay
Chị sống lặng lẽ giữa ngày thanh xuân.
Một đời vất vả gian truân
Chị sống ân nghĩa, tảo tần, thủy chung.
17/2/2020
TÌNH MẸ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Ở trong lòng mẹ ấm êm
ĐỜi con được mẹ tiếp thêm máu hồng.
MUÔN ngày mẹ đợi mẹ mong
SỰ khôn lớn của con trong lòng mình.
CỦA riêng mẹ có nghĩa tình
CHUNG tay cùng với gia đình sẻ san
HƠN chín tháng chịu gian nan
NHAU thai nối mẹ an toàn nuôi con
MỘT ngày trở dạ sinh con
TIẾNG đau mẹ chịu cho con vuông tròn.
ANH tài tin đợi ở con
HÙNG hậu sức khỏe lo tròn phận trai.
MÀ trong cuộc sống nay mai
THÔI mẹ dành cả tương lai lo cùng.
Ở ĐỜI MUÔN SỰ CỦA CHUNG
HƠN NHAU MỘT TIẾNG ANH HÙNG MÀ THÔI.
3/2020
DÁNG XUÂN
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Xuân hồng bừng tỉnh giấc say
Ngập ngừng ngơ ngác ngất ngây điệu đà.
Líu lo chim hót ngân nga
Muôn hoa rực rỡ mặn mà sắc hương.
Xuân hồng như vẫn vấn vương
Gửi trời đất nỗi nhớ thương nắng hồng.
Mong manh như sợi tơ lòng
Nắng gieo ấm áp từ trong cây đời.
Xuân hồng thả gió chơi vơi
Hoà trong sắc biếc non tươi lá cành.
Sương chiều lãng đãng buông mành
Lả lơi theo gió mà thành mênh mang.
Xuân hồng nhẹ bước lang thang
Đuổi theo mưa bụi giăng ngang bầu trời.
Giọt giọt mưa cứ rơi rơi
Như làm mềm cả nụ cười môi em.
Xuân hồng mơ mộng trăng đêm
Miên man tỏa sáng dịu êm nõn nà
Xuân mềm tựa bóng Hằng Nga
Thướt tha lộng lẫy ngọc ngà dáng xuân.
2019
ĐỜI MẸ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Ẩu ơ tự thuở trong nôi
Đã nghe mẹ hát những lời xót xa.
Lấy chồng từ tuổi mười ba
Vai gầy mẹ gánh cả gia đình chồng.
Mẹ cha già yếu, con đông
Tảo tần mẹ vẫn trọn lòng chăm lo.
Sớm khuya lặn lội thân cò
Gồng gánh chạy chợ qua đò qua sông.
Để chồng thỏa sức tang bồng
Đời mẹ chỉ một ước mong an lành.
Khát khao vượt lũy tre xanh
Đến nơi rộng lớn mẹ dành phần con.
Giờ đây con đã lớn khôn
Lưng mẹ còng xuống mỏi mòn thời gian.
Một đời vất vả lo toan
Mẹ chưa có chút an nhàn tấm thân.
Mẹ ơi con biết bao lần
Con ra đi, mẹ tần ngần dõi theo.
Một đời mẹ chịu đói nghèo
Nhưng tấm lòng mẹ đã gieo ân tình.
TÌNH KHÚC GIAO MÙA
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Bâng khuâng phượng tiễn biệt xuân
Giăng giăng mưa bụi tần ngần chia tay.
Đâu rồi hương bưởi ngất ngây
Sắc xoan tim tím bay bay về trời.
Mộc miên vài cánh chơi vơi
Đốt thêm chút lửa để rời chia xa.
Đêm xuân lấp loá trăng ngà
Sao là nước mắt chia xa xuân trời.
Hạ về gọi nắng ngời ngời
Bằng lăng nhuộm tím cuối trời hoàng hôn.
Ve như còn sợ xuân buồn
Dấu đi giọng hát chờ muôn phượng hồng.
Giao mùa như có như không
Nao nao tiễn biệt khát mong đón chờ.
Tiễn xuân lòng thấy bơ vơ
Giang tay ôm cả trong mơ hạ về.
24/3/2020
HOA GẠO QUÊ NHÀ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Thân thương cây gạo đầu làng
Sần sùi thân gốc mỡ màng lá xanh.
Đông về trơ trụi lá cành
Ấp iu mầm nụ để dành xuân sang.
Tháng ba trời rải nắng vàng
Gió xuân đùa giỡn trên hàng tre xanh.
Hoa gạo rực rỡ trên cành
Từng bông vương xuống kết thành thảm hoa.
Nâng niu cánh đỏ kiêu sa
Nhuỵ vàng quấn quýt đài hoa không rời.
Kết thành những trái non tươi
Hẹn ngày trái chín tơ rơi trắng ngần.
Tuổi thơ một thuở mến thân
Mỗi chiều tan học tần ngần nhặt hoa.
Ước gì cứ mãi tháng ba
Để em nhìn ngắm sắc hoa quê nhà.
8/3/2020
DÁNG QUÊ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Xa bao năm, mới về quê
Bâng khuâng bước giữa triền đê gió vờn
Đây rồi đồng lúa xanh rờn
Đây con đường nhỏ bồn chồn bước chân
Đây rồi mái rạ quen thân
Đây rồi giếng nước trong ngần khi xưa.
Đây rồi cả tiếng võng đưa
À ơi tiếng mẹ những trưa ru hời,
Đây rồi bóng dáng em tôi
Áo nâu nón lá xinh tươi nụ cười.
Về quê nỗi nhớ khôn nguôi
Nhớ tình làng xóm quê tôi một thời.
Quê hương cũng chỉ vậy thôi
Bờ tre khóm chuối con người chân quê.
Quê hương nơi chốn đi về
Trong tim ôm trọn dáng quê ngọt ngào.
7 — 2019
XOAN TÍM THUỶ CHUNG
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng ba xoan nhuộm tím trời
Rung rinh cánh mỏng gọi mời nắng sang.
Long lanh từng giọt nắng vàng
Thả rơi theo gió giăng ngang sân nhà.
Tháng ba xoan nở tím hoa
Từng chùm hoa nhỏ la đà trong sương.
Mảnh mai từng cánh vương vương
Ngập ngừng rải thảm trên đường sớm mai.
Tháng ba xoan tím đêm dài
Ngẩn ngơ trăng mải nhớ ai lững lờ
Ngàn sao vẫn thấy bơ vơ
Để hoa xoan tím thẫn thờ đợi trông.
Tháng ba xoan tím nhớ mong
Người xa một thuở sao không thấy về.
Tháng ba xoan tím trời quê
Tím trong nỗi nhớ lời thề thủy chung.
12/3/2020
KHI EM TRÓT LỚN
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Em trót lớn để bây giờ khao khát
Được trở về tắm mát tuổi thơ ơi
Dòng sông quê chở nỗi nhớ khôn nguôi
Vẫn thao thiết gọi mời ngày gặp lại.
Em trót lớn để bây giờ nhớ mãi
Tuổi mộng mơ có trở lại bao giờ
Thời áo trắng để ai cứ ngẩn ngơ
Nhặt cánh phượng rơi ngỡ là nước mắt.
Em trót lớn để bây giờ hiu hắt
Một nỗi buồn cứ dìu dặt tim côi
Thời gian sao mãi mãi vẫn cứ trôi
Để giang giở cả một đời con gái.
Em trót lớn để bây giờ tìm lại
Bóng hình mình ở trong trái tim yêu
Giọt nắng cũng bảng lảng cuối trời chiều
Như xa xót khi thấy mình trót lớn.
3/2020
THÁNG NHỚ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng mười một đã đến rồi
Bao nhiêu kỉ niệm trong tôi ùa về.
Một đời theo đuổi cùng nghề
Gieo tâm gieo chữ mải mê tháng ngày.
Nghề thày cũng trải đắng cay
Trước bao sóng gió đổi thay dòng đời.
Như con thuyền giữa trùng khơi
Thày cầm vững lái không ngơi tay chèo.
Nghề thày ai cũng bảo nghèo
Lúa, ngô, khoai, sắn chẳng gieo trồng gì.
Thôi thì nghĩ ngợi làm chi
Thày còn cần mẫn mải đi trồng người.
Bao năm cây trái tốt tươi
Bao năm thày vẫn đưa người qua sông.
Tháng mười một vẫn nhắc lòng
Bao nhiêu thế hệ qua sông nhớ đò.
8/2019
NẠNG GỖ LÊN MÂY
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Sinh ra đã chịu thiệt thòi
Chân tay mềm yếu người còi bé con.
Chiến tranh người mất người còn
Riêng em chất độc ăn mòn tấm thân.
Thương con mẹ chẳng ngại ngần
Ngày đêm chăm sóc ân cần động viên.
Cùng em luyện tập trước tiên
Trên đôi nạng gỗ nối liền bước đi.
Tháng năm mưa gió quản gì
Cùng với đôi nạng em đi mọi miền.
Panxipang em đã lên
Bằng đôi nạng gỗ đi trên mây trời.
Nguyễn Sơn Lâm một con người
Vượt lên số phận xây đời đẹp tươi
Tật nguyền vẫn nở nụ cười
Thành người có ích góp đời niềm tin.
Nguyễn Sơn Lâm luôn giữ gìn
Tình yêu cuộc sống muôn nghìn mến thương.
Nhắc mình luôn phải can trường
Nhóm lên ngọn lửa đời thường Lạc quan.
26/2/2020
Nguyễn Sơn Lâm quê ở Quảng Ninh sinh ra đã chịu đi chứng của chất độc da cam nên hệ xương rất yếu. Em vượt qua tật nguyền kiên trì luyện tập. Tháng 10/2011 em là người đầu tiên chinh phục đỉnh Phan xi pang bằng nạng gỗ.