Top 7 Bài thơ viết về mẹ hay nhất của cô giáo Bùi Thị Quế Anh

Cô giáo, nhà thơ Bùi Thị Quế Anh sinh năm 1979, hiện nay là giáo viên dạy văn trường THPT Hoài Đức B. Chị là một giáo viên có năng lực chuyên môn vững vàng, được các thế hệ học sinh yêu mến và đồng nghiệp đánh giá cao. Bên cạnh đó, chị cũng là một nhà thơ được độc giả yêu thích. Thơ chị chủ yếu viết về kí ức tuổi thơ, tình cảm gia đình, tình yêu quê hương đất nước… Những vần thơ rất chân thực và ngọt ngào của chị khiến độc giả có cảm giác như chị đang nói hộ lòng mình… Chính vì vậy, thơ chị luôn có một chỗ đứng vững chắc trong lòng bạn đọc. Ngay từ nhỏ, chị đã có rất nhiều bài thơ được đăng báo Thiếu niên tiền phong, Hoa học trò, Áo trắng, sau này các bài thơ của chị đã có mặt trên rất nhiều trang báo có uy tín ở Việt Nam…Chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ hay viết về mẹ của chị.

CÂU HÁT RU CỦA MẸ

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Câu hát ru à ơi bên võng

Níu hương cau thoang thoảng bên thềm

Con mèo nằm lim dim đôi mắt

Cùng con say giấc ngủ êm đềm...


Câu hát ru đêm hè thao thức

Gọi gió về mát giấc mơ con

Gọi bầu trời ngàn sao lấp lánh

Gọi vầng trăng vời vợi trên non...


Câu hát ru đêm đông mẹ hát

Ấm vành nôi, mặn muối, cay gừng

Cơn gió bấc, lũy tre xao xác

Cánh vạc gầy biết có lạnh không?


Câu hát ru ngày xưa mẹ hát

Như dòng sông chở nặng phù sa

Như cánh đồng lúa xanh bát ngát

Đã theo con đi suốt cuộc đời!

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

MIỀN KÍ ỨC VỀ MẸ

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Ngày này cách đây 25 năm
Cò mẹ rời con về miền xa ngái
Bốn cò con vẫn còn thơ dại
Cứ lơ ngơ chưa hiểu sự đời...


Ấy thế mà đã 25 năm rồi
25 năm lũ cò con mất mẹ
Thời gian ơi sao mà trôi nhanh thế!
Cứ kéo dài khoảng trống lòng con...


25 năm, cò con đã lớn khôn
Đã đủ biết đường đời dài rộng
Đã đủ thấy biển kia nhiều sóng
Đã đủ nhận ra mặn muối cay gừng...


25 năm rồi mẹ có biết không?
Con vẫn giữ mãi dáng hình của mẹ
Con vẫn nhớ mãi những ngày thơ bé
Bóng cánh cò trắng muốt chiều quê...


Tháng ba nắng non lúa xanh xanh mướt
Con chuồn chuồn theo gió bay xa
Đàn cò trắng lại về bên bờ ruộng
Gọi mẹ về với kí ức tuổi thơ....

Ngày 26/3/2017

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

NGÀY GIỖ MẸ!

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Hai mươi ba năm, mẹ rời xa nhân thế,
Nhưng với con mẹ vẫn ở đâu đây...
Mẹ vẫn bên con mỗi bước, mỗi ngày...
Con vẫn vẳng nghe tiếng mẹ cười, mẹ nói...


Hai mươi ba năm, cuộc đời bao thay đổi
Làng quê nay đã khác xưa nhiều...
Không còn đâu cái mái tranh xiêu,
Đứng run rẩy trong chiều đông gió bấc.


Hai mươi ba năm, bao đêm con tỉnh giấc,
Nước mắt nhạt nhòa ướt cả cơn mơ...
Cò mẹ ngồi bên bốn đứa con thơ,
Nhà bị dột, con khô, mẹ ướt!


Hai mươi ba năm, làm sao con quên được!
Cò mẹ ru con bên cánh võng trưa hè...
Dáng mẹ gầy kĩu kịt đòn gánh tre,
Đôi chân trần mẹ lội bao đồng đất...


Hai mươi ba năm, chỉ như là gang tấc,
Cò con năm nao giờ đã lớn khôn rồi,
Cánh cò bay trên muôn nẻo đường đời,
Mang theo ước mơ xưa của mẹ!!!

26/3/2015

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

CON CHỈ CÒN GẶP MẸ TRONG MƠ

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Con chỉ còn được gặp mẹ trong mơ

Ở nơi ấy có cánh đồng đầy nắng

Ở nơi ấy có cánh cò rất trắng

Có lời ru vời vợi cả tuổi thơ...


Con chỉ còn được gặp mẹ trong mơ

Để mỗi chiều lại chạy ra đầu ngõ

Mẹ đi cấy về, nét cười rạng rỡ

Chân lấm bùn líu ríu với con thơ...


Con chỉ còn được gặp mẹ trong mơ

Đôi quang gánh chênh chao chiều gió bấc

Kìa dáng mẹ nhạt nhòa miền xa lắc

Chú chuồn chuồn bay ngược gió ngu ngơ...


Con chỉ còn được gặp mẹ trong mơ

Những cơn đau tái tê chiều trở gió

Mẹ gồng mình với thâu đêm vò võ

Cố nén đau mẹ cất tiếng ru hời...


Con chỉ còn gặp mẹ trong mơ thôi!

Một ngày tháng ba rụng bông hoa gạo

Trời không mưa mà sao đầy giông bão?

Cánh diều đứt dây ngơ ngác giữa đời...


An Khánh, 15/3/2018

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

CHO TÔI VỀ QUÊ NGOẠI NGÀY XƯA

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Cho tôi về quê ngoại ngày xưa

Dòng sông Nhuệ hiền hòa trong mát

Rặng tre ngà rì rào ca hát

Những tàu dừa trong gió đu đưa...


Cho tôi về quê ngoại ngày xưa

Về làng La chăn tằm dệt lụa

Con đường ngoằn ngoèo thơm hương lúa

Cứ rộn ràng lách cách thoi đưa...


Cho tôi về quê ngoại ngày xưa

Kìa dáng ngoại hiền từ cặm cụi

Kìa dáng mẹ miệt mài canh cửi

Tấm lụa đong đầy bao nắng mưa...


Cho tôi về quê ngoại ngày xưa

Cùng lũ bạn chơi chuyền chơi chắt

Chân đất đầu trần trốn tìm đuổi bắt

Bì bõm tắm ao những buổi trưa...


Cho tôi về quê ngoại ngày xưa

Ngôi nhà nhỏ nắng đùa trên mái

Chùm khế ngọt chờ tay người hái

Với vườn cây chim chóc lao xao...


Quê ngoại giờ thay đổi biết bao

Làng quê đã chuyển thành phố xá

Cái ngày xưa giờ thành xa lạ

Chỉ còn vùng kí ức chênh chao!

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

TÂM SỰ VỚI MẸ.

Thơ Bùi Thị Quế Anh

Mẹ à!

Con gái mẹ giờ cũng đã sinh con

Cũng trải nỗi đau ngày vượt cạn

Cũng vỡ òa một niềm vui vô hạn

Khi đứa con vừa mới chào đời.


Con gái mẹ giờ cũng làm mẹ rồi

Con cũng hát lời ru xưa mẹ hát

Này là dòng sông, này cơn gió mát

Này là “Cái cò đi đón cơn mưa…”


Con gái mẹ giờ thương mẹ ngày xưa

Gánh gồng quanh năm, tảo tần hôm sớm

Mẹ dè sẻn cả những khi đau ốm

Để dành các con những miếng ăn ngon…


Con gái mẹ giờ cũng thức nhẵn đêm

Canh giấc con thơ, lo từng cơn sốt

Và nỗi nhớ mẹ trào dâng, thảng thốt

Con chợt gọi thầm: Ơi mẹ của con!


Con gái mẹ giờ thương mẹ nhiều hơn

Xưa nuôi con, mẹ lo ăn từng bữa

Nay đủ đầy, mẹ lại không còn nữa

Hương khói mơ hồ, mẹ ở nơi đâu?


Tự ngàn xưa và cho đến mai sau

Tình của mẹ là suối nguồn khôn kể

“Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ…”

Câu ca xưa mà không cũ bao giờ!

B.Q.A - 26/3 - nhớ mẹ!

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

NHỮNG MÙA ĐÔNG ĐÃ XA

Thơ Bùi Thị Quế Anh


Mẹ ơi, mùa đông năm ấy!
Hoa cải vàng rực bờ sông
Chiếc đòn gánh tre kĩu kịt
Bóng mẹ mênh mang cánh đồng!


Con nhớ mùa đông năm ấy!
Gió mùa mang rét căm căm
Lũy tre trở mình xao xác
Mẹ lót rơm cho con nằm.


Ôi cái ổ rơm của mẹ!
Còn vương hương lúa thơm nồng
Mỗi sợi rơm là tình mẹ
Dịu dàng ủ ấm đêm đông...


Con nhớ mùa đông năm ấy!
Cầu ao, mẹ rửa lá dong
Những chiếc lá màu xanh biếc
Trên mặt nước ao bềnh bồng...


Ngày bé con thường mong Tết
Để xem mẹ gói bánh chưng
Mẹ mang củi về nhóm bếp
Mùi khói sao mà bâng khuâng!


Mẹ ơi, mùa đông năm ấy!
Còn trong nỗi nhớ day dưa...
Bất chợt lòng con thầm hỏi
Bao giờ cho đến ngày xưa?
6/1/2020

Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?