Ai Cập cổ đại được biết đến với nền văn hóa kỳ vĩ, các kim tự tháp, tượng nhân sư và các pharaoh của nền văn minh hùng vĩ một thời này bên bờ sông Nile. Ẩm thực của Ai Cập cổ đại cũng được xem như một màu sắc văn hóa riêng. Cùng toplist khám phá những món ăn được người Ai Cập cổ đại ưa chuộng nhất nhé
Bánh mì
Bánh mì được xem là nguồn thức ăn, là thực phẩm chính trong chế độ ăn uống của người Ai Cập cổ đại, nhưng bánh mì mà họ ăn khác với bánh mì mà chúng ta ăn ngày nay. Sau khi bột đã được tạo thành, bánh mì sẽ được tạo ra bằng cách trộn bột và nhào bằng cả hai tay hoặc thậm chí cả bàn chân trong các thùng nhào bột lớn. Để tăng thêm hương vị, các chất phụ gia như men, muối, gia vị, sữa, và đôi khi trứng được thêm vào ngay trước khi bánh mì được cắt thành miếng để nướng.
Do các dụng cụ thô sơ được sử dụng để làm bánh mì, một số thành phần như thạch anh, fenspat, mica và các khoáng chất sắt thường bị trộn lẫn với bột mì. Ngoài ra, các vi trùng và các dị vật do chế biến thô sơ cũng thường bị trộn lẫn trong bánh mì. Bánh mì ở thời kì này thường sẽ thô hơn và cứng hơn vì những thành phần phụ này, nhưng dù sao, bánh mì vẫn chiếm phần lớn nhất trong chế độ ăn của người Ai Cập cổ đại.
Gia cầm
Gia cầm được cả người giàu và nông dân thời Ai Cập cổ đại ưa chuộng. Các loại gia cầm được tiêu thụ phổ biến nhất bao gồm ngỗng, thiên nga, vịt, cút, sếu, chim bồ câu, và thậm chí cả đà điểu. Chim bồ câu, ngỗng, vịt và các loại gia cầm khác được coi là phổ biến hơn đối với những người giàu nhất Ai Cập cổ đại. Sếu, thiên nga và đà điểu hoang dã rất hiếm khi được người nghèo sử dụng. Thay vào đó, trứng vịt, ngan và ngỗng sẽ được những người nông dân thời Ai Cập cổ đại tiêu thụ thường xuyên. Hầu hết gia cầm không được ăn ngay khi vừa được sản xuất mà được bảo quản bằng gia vị để tiêu thụ lâu hơn.
Thịt đỏ
Mặc dù không được nhiều bằng chứng ủng hộ, người ta cho rằng các nguồn thịt sẵn có như cá và thịt gia cầm là những thực phẩm chủ yếu trong khẩu phần ăn của người nghèo, nhưng các nhà Ai Cập học tin rằng phần lớn những người giàu thường xuyên ăn thịt. Cũng như trò chơi săn bắn ở vùng đồng bằng hoặc sa mạc, người ta nuôi nhiều loại động vật thuần hóa khác nhau, một số chỉ để làm nguồn thịt, chẳng hạn như ngỗng, một số giống gia súc và linh dương oryx cho đến thời Vương quốc Mới cho đến thời kỳ Tân Vương quốc. Thịt bò nói chung là đắt và nhiều nhất sẽ được bán một hoặc hai lần một tuần, và sau đó chủ yếu là để bán cho hoàng gia. Những người nghèo ưa thích các loại gia cầm như ngỗng, vịt, chim cút, và sếu, chúng đã có sự thay đổi khi quá trình thuần hóa bắt đầu từ thời Tân Vương quốc. Hầu hết cá ăn được từ sông Nile đã được tiêu thụ.
Bia, rượu
Cùng với bánh mì, bia, rượu là lương thực phổ biến nhất ở Ai Cập cổ đại. Ở thời kì này, người ta thường xuyên sử dụng bia, rượu, thậm chí là hàng ngày. Trong quan niệm của người Ai Cập cổ đại thì bia, rượu là thức uống ưa thích của người phàm và thần linh, những người giàu có và quyền lực, người lớn và thậm chí cả trẻ em. Dù là bữa ăn đầu tiên trong ngày hay bữa tối, những thức uống có cồn này luôn được sử dụng. Không có gì lạ khi với quá nhiều bia rượu trong khẩu phần ăn hàng ngày. Nếu như bia được làm chủ yếu từ lúa mạch thì rượu ở thời kì này là rượu vang.
Người Ai Cập đã biết đến rượu vang từ những năm 3000 trước Công nguyên. Đến triều đại thứ 18, rượu vang đã trở thành một sản phẩm tiêu dùng phổ biến ở Ai Cập cổ đại, bao gồm cả rượu vang trắng và rượu vang đỏ.
Để làm rượu vang, người Ai Cập cổ đại thường sử dụng một chùm nho và vắt hết nước cốt bằng cách giẫm lên chúng trong một cái chậu đủ lớn để chứa ít nhất sáu người đàn ông. Hỗn hợp này được đậy kín trong một cái nồi đất có ghi ngày tháng. Trong phần lớn lịch sử Ai Cập cổ đại, rượu vang chủ yếu được tiêu thụ tại triều đình của các pharaoh. Họ thậm chí còn chỉ định một người thử rượu chính thức. Rượu cũng là thức uống phổ biến trong thực đơn của những người giàu có và quyền lực.
Phụ gia thực phẩm
Bạn không nghe nhầm đâu! Phụ gia thực phẩm đã có từ thời Ai Cập cổ đại. Người Ai Cập cổ đại sử dụng rất nhiều phụ gia thực phẩm và gia vị, chủ yếu là dầu, phụ gia lên hương tự nhiên trong nấu ăn. Họ có 21 tên gọi khác nhau cho các loại dầu thực vật khác nhau thu được từ các nguồn như vừng, thầu dầu, hạt lanh, hạt củ cải, cải ngựa, cây rum, và hạt màu. Dầu cải ngựa được là loại rất phổ biến. Họ cũng thích nhiều loại gia vị như muối, hồi, quế, rau mùi, thì là, thì là, thì là, cỏ cà ri, kinh giới, mù tạt và cỏ xạ hương. Đường là loại gia vị không xuất hiện ở Ai Cập cổ đại, nhưng các chất tạo ngọt như xi-rô làm từ quả chà là, nho và quả sung được sử dụng cho mục đích làm ngọt.
Sữa và các sản phẩm từ sữa
Sự ra đời của nông nghiệp và trồng trọt đã chứng kiến sự gia tăng các phương thức chăn nuôi gia súc được duy trì ở Ai Cập cổ đại. Bò đực chỉ được sử dụng cho mục đích nông nghiệp, nhưng các vật nuôi khác như dê, cừu và bò cái sẽ được nuôi để lấy sữa. Việc chăn nuôi gia súc rất phổ biến. Quy mô của đàn gia súc sẽ thể hiện uy tín và sự giàu có của người chủ. Ngoài việc tiêu thụ sữa, các sản phẩm sữa khác như sữa đông, váng sữa và kem cũng được tiêu thụ như những món ngon phổ biến. Tuy nhiên, dựa trên việc người dân tôn thờ các vị thần và đi theo ngôi đền nào, một số loại sản phẩm từ sữa bao gồm cả sữa bị cấm ở một số nơi nhất định.
Trái cây và nước trái cây
Ở thời kì Ai Cập cổ đại, vì đất đai màu mỡ do phù sa của sông Nile bồi đắp, nên người Ai Cập đã trồng và ăn nhiều loại trái cây. Khó có thể kể hết các loại trái cây được Ai Cập cổ đại sử dụng, nhưng đã nhiều bằng chứng cho rằng những loại trái cây chứa nhiều đường và protein được người Ai Cập cổ đại ưa chuộng. Cây táo, ô liu và lựu đã được đưa đến Ai Cập vào khoảng thời gian trị vì của Hyksos. Nho và sung cũng là những loại trái cây phổ biến khi chúng có sẵn. Mặt khác, dừa là hàng hóa xa xỉ nhập khẩu mà chỉ những người Ai Cập giàu có mới có thể mua được. Sự hiện diện của nhiều loại trái cây như vậy trong bữa ăn hàng ngày của người dân có thể được nhìn thấy từ những hài cốt được tìm thấy trong một số ngôi mộ.
Mặc dù không phổ biến rộng rãi như các sản phẩm thực phẩm khác làm từ trái cây nước như nước ép trái cây được một số người ở Ai Cập cổ đại yêu thích. Các loại trái cây có múi có vị ngọt chủ yếu được sử dụng để làm nước ép trái cây. Phổ biến nhất là nho và quả sung, những thứ mà người Ai Cập sẽ ép cho đến khi từng giọt nước ép chảy ra khỏi chúng. Cũng như mật ong, xi-rô làm từ nước ép nho chưa lên men và các loại trái cây khác như nho khô, chà là, sung, carob, và thậm chí cả rễ của cây chuba, một loại cây mọc ở đầm lầy đồng bằng, có hương vị ngọt ngào dễ chịu và cũng được sử dụng cho mục đích làm ngọt.
Rau
Người Ai Cập cổ đại ăn rau như một loại thực phẩm bổ sung cho bữa ăn thường ngày của họ. Hàng năm, do lũ lụt của sông Nile, phần lớn đất đai xung quanh được bồi đắp đã trở nên màu mỡ và là cơ hội vàng để trồng trọt. Vì hầu hết các gia đình nghèo đều sống nhờ vào thổ canh nên rau là lương thực phổ biến của người nghèo. Tuy nhiên, chúng cũng phổ biến không kém đối với những người Ai Cập giàu có, rau được tiêu thụ cùng với các loại thực phẩm khác như thịt và bánh mì. Hành, tỏi, tỏi tây, đậu lăng, bắp cải, củ cải, củ cải, các loại đậu và dưa chuột là một trong những loại rau phổ biến nhất được trồng và tiêu thụ.