Top 15 Bài thơ viết về hoa cải hay nhất

Hoa cải, một loài hoa được sinh ra từ những vùng quê nghèo nhưng nguồn sống vô cùng mãnh liệt, luôn hướng về ánh mặt trời và hiên ngang đứng trước trời lọng gió. Hoa cải mang nét đẹp mộc mạc, giảng dị và chân chất như những cô gái quê, không mùi, không hương nhưng lại toát lên sự hiên ngang và quý phái khiến người khác phải tôn sùng. Cùng Toplist khám phá một số bài thơ hay viết về hoa cải nhé.

MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ 22

Hanh hao gọi gió rét về

Khê nồng ngồng cải ven đê thả hồn

Con đò đợi khách bên sông

Ta về bến hẹn tìm không thấy người.


Bồng bềnh theo áng mây trôi

Vẳng nghe câu hát buông rơi xuống dòng

Dập dìu bên ngọn gió đông

Cánh hoa nhuộm nắng mênh mông sắc vàng.


Nhớ ai đôi mắt mơ màng

Bên đồng hoa trải hương đan tóc mềm

Cái ngày mơ ước cùng em

Thuyền hoa cặp bến tình duyên ngạt ngào.


Cải ngồng đắng vị khát khao

Em giờ ở tận phương nào xa xôi

Gió ơi, cho gửi đôi lời

Mang hương hoa cải tặng người năm xưa.


Thơ: Nguyễn Song Sỹ (Song Mai)

MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ 22
MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ 22

TÌNH YÊU MÙA HOA CẢI

Cứ mỗi mùa hoa cải nở rực vàng

Lại gợi nhớ bao tháng ngày hạnh phúc

Những kỷ niệm hằn sâu trong ký ức

Mối tình đầu, anh đến giữa mùa đông


Sau buổi làm về, ngóng đợi bên sông
Người lính trẻ, được về quê ăn tết
Tình yêu đẹp bao nồng nàn tha thiết
Nguyện ước thề gắn kết mãi trăm năm

Anh lại đi theo tiếng gọi non sông
Để mai ngày tình yêu hồng kết trái
Cứ mỗi chiều bên dòng sông khắc khoải
Ngóng anh về mùa cải nở vàng hoa

Để hai ta về chung một mái nhà
Đẹp son sắt như tình cây và đất!

Thơ: Hà Trần

TÌNH YÊU MÙA HOA CẢI
TÌNH YÊU MÙA HOA CẢI

MÙA HOA CẢI

Nhớ về mùa hoa cải

Sắc vàng trải mênh mông
Nhớ một người con gái
Đợi anh chưa lấy chồng

Chia tay anh lên đường
Tiền phương đang vẫy gọi
Bao tháng ngày em đợi
Bao mùa cải trổ ngồng

Năm tháng mỏi mòn trông
Chờ anh ngày trở lại
Lại một mùa hoa cải
Khắc khoải nỗi chờ mong.


Thơ: Phạm Tường

03.12.2022

MÙA HOA CẢI
MÙA HOA CẢI

NHỚ MÙA HOA CẢI

Ngỡ ngàng hôm ấy gặp nàng
Ở đồng hoa Cải rực vàng xa xa
Nàng ra bắt bướm hái hoa
Ước gì ta được sang qua với nàng

Hôm nay nắng nhuộm tơ vàng
Mà sao lại vắng bóng nàng hỡi hoa?
Hay là nàng ngại gặp ta
Nàng ơi ! Xin được đứng xa ngắm nàng

Mong mai nắng lại ngập tràn
Để con Bướm trắng nhà nàng bay ra
Bướm ơi ! Bướm hãy giúp ta
Cho ta theo bướm về nhà nàng chơi.


Thơ: Tạ Công Khang

21/4/2020

NHỚ MÙA HOA CẢI
NHỚ MÙA HOA CẢI

THÁNG GIÊNG HOA CẢI THẢ CHIỀU VÀNG

Tháng giêng hoa cải thả chiều vàng
Bướm vờn theo gió đón mùa sang
Ong say hút mật quên về lối
Bến sông neo đậu chuyến đò ngang

Tháng giêng hoa cải chợt anh quên?
Mắt lá, dáng ngà, má lúm tiền
Tiễn em gái nhỏ làn môi ấm
Và làn mây quyện mùi hương duyên

Tháng giêng hoa cải xuân về nhà
Em ra vườn hứng giọt sương sa
Tình xuân đã mở sao anh chẳng
Kết hoa thành bướm chuyện đôi ta?

Tháng giêng hoa cải thả bên sông
Anh về trễ mất chuyện thương mong
Bến xưa thương nhớ mùi hoai hoải
Em đã ra xuân phải lấy chồng

Tháng giêng hoa cải mùa xưa lòng
Anh giờ ngóng bướm lại trông ong?
Vườn cũ giờ còn trơ gốc cải
Anh còn nhớ chuyện tháng giêng không?


Thơ: Nguyễn Ngọc Giang

THÁNG GIÊNG HOA CẢI THẢ CHIỀU VÀNG
THÁNG GIÊNG HOA CẢI THẢ CHIỀU VÀNG

MÙA HOA ...CẢI ...

Hững hờ hoa cải...chiều nay
Nở vàng bến vắng không mây giăng mờ
Đương thì xuân thắm mộng mơ
Đợi người thương ấy trên bờ sông quê

Rụt rè...e ấp...bến mê
Của bông ngồng cải chán chê nỗi buồn
Sợ làm cánh bướm...mưa tuôn
Giật mình tỉnh giấc chuồn chuồn sang sông

Bao mùa hoa cải...mênh mông
Bao mùa trở lại dòng sông cạn đầy
Bao mùa gió thổi mây bay
Một mình đợi gió ngất ngây đón chào

Bâng khuâng làng bãi...thì thào
Chỉ còn ngồng cải lời chào mùa sang
Ai xui duyên nợ mênh mang
Đợi chờ giông tố tóc tang một đời

Thầm gieo hạt cải...đợi người
Âm thầm tôi đợi khi trời hừng đông
Có người con gái trên sông
Đợi chờ duyên kiếp mà không theo chàng

Ai đi ai ở...lại làng
Bến bồi bến lở bàng hoàng tình ơi
Mặc cho con nước cứ trôi
Bên này bên khắc mặn môi hương nồng

Bến sông hoa cải...nở vòng
Mùa sau duyên hợp lấy chồng sang ngang
Gửi vào...khúc dạ hoài lang
Đậm đà hoa cải rộn ràng người đi.


Thơ: Le Nam Do

MÙA HOA ...CẢI ...
MÙA HOA ...CẢI ...

TÌNH EM - MÙA HOA CẢI!!

Hoa cải vàng rực rỡ
Bung nở giữa mùa đông
Bên bãi bồi ven sông
Trên đồng khô...bãi cạn!

Hương cải thơm dịu lắm
Níu chân người qua đây
Mùi hương hoa...ngất ngây
Khiến lòng ai ...say mãi...!

Hoa Cải ơi - Hoa Cải
Tình em - Mãi vàng tươi
Rắc hương thơm...nơi nơi
Cho lòng ai...Ấm lại!

Còn ai kia...chờ đợi
Mùa hoa cải đang về
Xin hãy cứ đam mê
Như tình em...gửi gắm!

Hoa Cải - Thơm vàng lắm
Như...tình em...tinh khôi
Mùa Đông đã về rồi
Hoa Cải - Ơi! Hoa Cải...!


- Sưu tầm -

TÌNH EM - MÙA HOA CẢI!!
TÌNH EM - MÙA HOA CẢI!!

MÙA HOA TÌM LẠI

Tìm lại mùa hoa cải
Trải dài bên bến sông
Thời tuổi xuân con gái
Hây hây má ửng hồng

Tuổi thơ bao hò hẹn
Bao ước mơ tuổi hồng
Nhớ về mùa hoa cải
Nỗi nhớ dài mênh mông

Tuổi xuân đã đi qua
Kỷ niệm xưa đọng mãi
Tìm lại mùa hoa cải
Bên bến sông quê nhà.


Thơ: Phạm Tường

13.6.2022

MÙA HOA TÌM LẠI
MÙA HOA TÌM LẠI

MÙA HOA CẢI VEN SÔNG

Ngồi nhìn vạt cải ven sông
Mà thương cô gái ngóng chồng năm xưa...
Hẹn khi hoa cải hết mùa
Người thương trở lại dâu đưa qua đò

Bao ngày cô cứ thầm lo
Nhiều mùa cải nở không đò sang sông
Mẹ khuyên con gái lấy chồng
Nhiều lần nhắc nhở cô chưa thuận lòng

Đời cô chỉ có niềm mong
Người đi đánh Mỹ thắng xong sẽ về
Chiều nào cũng đứng bờ đê
Lòng như lửa đốt ủ ê thân Kiều...

Nhớ lời hẹn với người yêu
Sắt son chung thủy không hề thở than
Mỗi khi vạt Cải nở vàng
Là cô lại đợi người sang rước về

Thế rồi tin nhận tái tê
Người thương năm ấy đã chê dương trần
Sa trường vì nước vì dân
Đạn bom ác liệt vùi thân chiến trường

Đau lòng người ở hậu phương
Bao năm khắc khoải gió sương hao mòn
Quá thì nhưng vẫn còn son
Chiều ra sông đứng héo hon trong lòng

Không còn người ấy để mong
Chỉ nhìn vạt cải vươn ngồng đơm hoa
Nghĩ về kỷ niệm lùi xa
Cùng người năm ấy kết hoa hẹn thề..

Chiều nay ở giữa triền đê
Lưng còng lặng lẽ đi về lối xưa
Bây giờ bà đã già nua
Chắc là cô gái bao mùa bên sông.


Thơ: Đặng Quốc Trình

Hà Nội 23/2/2021

MÙA HOA CẢI VEN SÔNG
MÙA HOA CẢI VEN SÔNG

VỀ THĂM MÙA HOA CẢI

Em có về thăm khi mùa hoa cải
Nơi quê nhà bờ bãi lúc chiều đông
Biết không em giờ đây cải trổ bông
Như ngày xưa bến sông vàng trong gió

Bao năm rồi không biết em còn nhớ
Môi em hồng má em đỏ như son
Anh mười tám em mười sáu tuổi tròn
Trong vạt cải trao nụ hôn nồng ấm

Nhớ không em hoa cải bông vàng thắm
Hai đứa chúng mình say đắm đam mê
Nắm tay nhau ta bước dọc bờ đê
Mặc gió bấc lạnh tái tê trong dạ

Mình chia tay em tới miền đất lạ
Bỏ lại một người hoá đá con tim
Bao năm qua vẫn mải miết đi tìm
Ký ức xưa đã đắm chìm đáy nước

Về nhé em sánh vai ta cùng bước
Hai đứa mình cùng quay ngược thời gian
Bến sông quê ta hạnh phúc ngập tràn
Nếu không về chúc bình an em nhé.


Thơ: Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 11/01/2021

VỀ THĂM MÙA HOA CẢI
VỀ THĂM MÙA HOA CẢI

THƯƠNG BÔNG HOA CẢI

Này này cánh bướm dịu dàng

Cớ sao cứ thích lượn sang bên này
Khẽ khàng hôn giọt sương mai
Để nhành hoa cải nhớ ai .... trổ ngồng
Đi rồi bướm nhớ hoa không
Cải vàng ở lại đơm bông đợi chờ
Chiều chiều ôm mãi giấc mơ
Thương bông hoa cải dại khờ ... làm sao.


Thơ: Minh Đức

THƯƠNG BÔNG HOA CẢI
THƯƠNG BÔNG HOA CẢI

HOA CẢI MIỀN QUÊ !

Lại một mùa hoa cải...
Chưa về lại thăm quê...!
Lại một mùa hoa cải...
Vàng rực ở triền đê..!

Hương hoa cải ùa về ...
Vấn vương lòng lữ khách...
Hương cải như "quở trách"...
Cớ chi ...Lâu trở về...?!

Hoàng hôn nơi vùng quê...
Bình minh hoà sắc nắng...
Hương cải hừng thơm lắm...
Ngậm sương - Nắng mùa đông...!

Liệu Ai đó về không...?
Cải trổ ngồng chờ đợi...!
Bước chân Ai về tới...
Hương cải mới bung oà...!


- Sưu tầm -

HOA CẢI MIỀN QUÊ !
HOA CẢI MIỀN QUÊ !

MÙA HOA CẢI VEN SÔNG!

Sắp hết thu rồi thời tiết chuyển sang đông
Quê Hiệp Hoà mình triền sông vàng hoa cải
Hương hoa cải thơm ngát mùi ngai ngái
Em thường chiều chiều ra bến Vát chờ anhh

Hoa cải tuyệt vời đẹp tựa bức tranh
Anh có thấy vấn vương hình em đó
Nơi cả tuổi ấu thơ mình chăn trâu, cắt cỏ
Và vẫn thường bắt bướm hái hoa chơi

Thời ấu thơ đã theo tháng ngày trôi
Nhưng vẫn đầy ắp trong em bao kỷ niệm
Anh đi lính, xa nhà bao lưu luyến
Vẫn nhắn tin về nhớ hoa cải triền sông

Anh cũng biết là em đợi, em mong
Ở trên chốt mùa đông về se lạnh
Anh bảo anh, nhớ quê nhiều vô hạn
Nhớ hoa cải vàng và nhớ nhất là em.

Em ở quê nhà em cũng chẳng quên
Em vẫn nhớ và thương anh, nhiều lắm
Em thường ra triền đê vàng thắm
Em hái hoa cải vàng gửi biên giới tặng anh

Em thả hồn bên dòng nước trong xanh
Và gửi cả tình em vào trong đó
Tình của em như sắc vàng rực rỡ
Nơi quê nhà, em gửi cả niềm tin !


Thơ: Kim Tiến

MÙA HOA CẢI VEN SÔNG!
MÙA HOA CẢI VEN SÔNG!

MÙA HOA CẢI

Cô gái lạc bước vườn hoa cải

Tóc chải vờn hoa, hoa ngẩn ngơ
Giọt nắng ngây thơ còn đọng mãi
Vườn anh, em ngắm giọt sương mai

Xuân đã đi qua hè mới tới
Bao người mong đợi mùa cải dài
Anh vui tỉa tót vườn hoa cải
Nhiều khách đến thăm vườn nhà ai

Vườn rộng hoa tươi, sườn đồi mát
Bạt ngàn, bát ngát hoa vàng tươi
Nắng vừa ti toe bầy ong tới
Người vui mong đợi, bóng vàng phai

Tôi cứ dùng dằng trong vườn cải
Đợi mãi, chờ hoài em tái lai
Mưa bụi chiều hè như không biết
Hòa trong bữa tiệc ngày hè dài.


Thơ: Lê Hồng Thuân.
Hà Nội: 13/06/2022 .

MÙA HOA CẢI
MÙA HOA CẢI

HOA CẢI QUÁ THÌ

Lại một mùa hoa cải
Anh đi mãi chưa về
Gió chiều bên triền đê
Cải quện màu mưa nắng

Em trải bao cay đắng
Trong khắc khoải đợi chờ
Có bao nhiêu giấc mơ
Đều mang nhiều tuyệt vọng

Có bao nhiêu mong ngóng
Làm đau đớn con tim
Đời như con thuyền chìm
Dưới biển sâu, sâu thẳm

Duyên tình từng say đắm
Anh lại phải ra đi
Cải hoa đã quá thì
Héo mòn theo năm tháng

Ánh nắng chiều thấp thoáng
Không biết nói gì hơn
Em trong cảnh cô đơn
Như cải màu tàn úa.

Thơ: Trần Văn Đệ

HOA CẢI QUÁ THÌ
HOA CẢI QUÁ THÌ

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?