Thị trường cạnh tranh ngày càng khốc liệt, việc các thương hiệu bị thâu tóm là điều vô cùng dễ hiểu. Rất nhiều thương hiệu đã có từ lâu đời, một số đã đi vào tiềm thức của nhiều người Việt Nam nên việc các thương hiệu này bị các đại gia ngoại thâu tóm là vô cùng đáng tiếc.
Kinh Đô
Như vậy, thương hiệu Kinh Đô vô cùng quen thuộc sẽ không còn thuộc doanh nghiệp trong nước quản lý nữa và mảng bánh kẹo của thương hiệu này đã về tay "đại gia ngoại" là Mondelēz International. Phi vụ chuyển nhượng này nhanh chóng gây ra sự chấn động vì bánh kẹo Kinh Đô trong 21 năm qua luôn là một thương hiệu cực kỳ quen thuộc với người Việt.
Bột giặt Viso
Viso là một sản phẩm hướng tới người tiêu dùng ở phân khúc bình dân với mức giá cả phù hợp với túi tiền của đại đa số bộ phận công chúng. Chất lượng của Viso cũng là một trong những yếu tố được người tiêu dùng Việt Nam đánh giá cao. Viso luôn chiếm được thị phần đáng kể trong phân khúc bột giặt. Mặc dù được đánh giá khá cao cả về giá cả lẫn chất lượng, tuy nhiên, Viso không thể giữ được thương hiệu bột giặt thuần Việt.
Khi mới bước đầu đặt chân vào thị trường Việt Nam, Unilever cũng như rất nhiều tập đoàn đa quốc gia khác chọn hình thức liên doanh để từng bước tiếp cận thị trường. Unilever khi đó đã hợp tác với nhiều công ty bột giặt đang có thị phần lớn ở trong nước để thành lập liên doanh. Và các liên doanh như Lever-Viso, Lever-Haso lần lượt được ra đời. Không dừng lại ở đó, các tập đoàn đa quốc gia còn tìm đủ mọi cách để có thể biến những liên doanh như vậy thành công ty 100% có vốn nước ngoài. Và trường hợp của Lever-Viso cũng không là ngoại lệ. Từ một doanh nghiệp thuần Việt, Viso đã trở thành liên doanh và cuối cùng thương hiệu Viso đã hoàn toàn không còn là của người Việt nữa.
Bảo hiểm AAA
Như vậy, sau hơn 9 năm thành lập, phần lớn công ty Bảo hiểm AAA đã rơi vào tay các "đại gia ngoại".
Phở 24
Phở 24 được xem là một thương hiệu rất nổi tiếng của Việt Nam trong thời kỳ đầu. Dù được xây dựng và phát triển mới từ năm 2003 nhưng Phở 24 đã nhanh chóng được biết một cách rộng rãi với chất lượng dịch vụ, sản phẩm tốt và có những bản sắc rất riêng biệt, không đụng hàng.
Trong khoảng thời gian hai ba năm gần đây, thương hiệu Phở 24 bắt đầu có dấu hiệu dịch vụ sa sút và chất lượng không còn được đảm bảo tốt đồng nhất trong hệ thống giống như trước đó. Sự đi xuống về hình ảnh của Phở 24 có thể cảm nhận được một cách rõ nét. Không còn nhiều người tiêu dùng nhắc tới thương hiệu này như là một sự lựa chọn hàng đầu như trước đây nữa.
Với một vị thế như vậy, quyết định bán lại là điều khá dễ hiểu và nếu giá thực sự như lời đồn là 20 triệu USD thì có thể nói là khá hậu hĩnh. Tuy nhiên, khi xét ở khía cạnh người đi mua, có lẽ họ cũng đã cân nhắc rất kỹ và dường như vụ thu mua Phở 24 thông qua Highlands Coffee của Jollibee là để khai thác thương hiệu này cho toàn bộ chuỗi bán lẻ trên toàn thế giới của tập đoàn này ở Philippines.
Việc đồn đoán Jollibee mới thực sự là người đi thâu tóm Phở 24 lan rộng sau khi Highlands Coffee bất ngờ mua 100% cổ phần của Phở 24, sau đó chính Highlands Coffee lại bán 50% của mình cho Jollibee. Trên thực tế, với việc nắm giữ quyền chi phối gián tiếp như vậy, việc Jollibee chính là ông chủ mới của thương hiệu Việt Phở 24 là vấn đề không còn gì nhiều để bàn cãi.
Diana
Tiền thân của Diana Việt Nam chính là công ty đầu tư và phát triển kỹ thuật Việt Ý, thành lập từ năm 1997, sau đó đổi tên thành công ty cổ phần Diana Việt Nam, đặt tại khu công nghiệp Vĩnh Tuy, Hà Nội. Các sản phẩm chính mà công ty chuyên sản xuất và phân phối gồm các mặt hàng từ giấy và bột giấy như băng vệ sinh, tã giấy trẻ em, khăn giấy ăn với các thương hiệu nổi tiếng Diana, Bobby, Caryn.
Kem đánh răng P/S
Vào năm 1995, tập đoàn đa quốc gia Unilever đã đàm phán để được nhượng quyền sở hữu thương hiệu kem đánh răng P/S với mức giá nhượng quyền vô cùng hấp dẫn vào thời điểm đó là 5 triệu USD.
Có một điều đáng buồn là sau khi nhượng quyền đến nay, P/S dường như dần dần đánh mất vị thế của mình trên thị trường cả về chất lượng, giá cả cũng như mẫu mã. Cuối cùng từ thương vụ nhượng quyền, P/S đã chính thức bị thâu tóm và trở thành một doanh nghiệp 100% vốn nước ngoài.
Huda Huế
Dạ Lan
Trước làn sóng mở cửa vào năm 1995, ông Trịnh Thành Nhơn, ông chủ của Dạ Lan đã ra quyết định liên doanh với công ty Colgate – Palmolive, khi ấy công ty được định giá là 3,2 triệu USD (chiếm 30% vốn), đây là một con số không hề nhỏ vào thời điểm đó. Tuy nhiên, công ty liên doanh Colgate – Sơn Hải này đã đưa nhãn hiệu Colgate vào thế chỗ của Dạ Lan khiến cho Dạ Lan gần như biến mất khỏi thị trường. Sau khi “thủ tiêu” được Dạ Lan, công ty liên doanh cũng nhanh chóng giải thể vài năm sau đó để trở thành công ty liên doanh Colgate – Palmolive Việt Nam còn ông Nhơn thì mang theo Dạ Lan rời khỏi liên doanh.
Từ 2009 ông Nhơn bắt đầu phục hồi lại nhãn hiệu kem đánh răng nổi tiếng một thời Dạ Lan sau nhiều năm vắng bóng tại thị trường Việt Nam thông qua công ty hóa mỹ phẩm quốc tế (ICC), nhưng mà giờ đây, thương hiệu này đã không thể quay về “ngôi vương” như thuở ban đầu được nữa.
Tribeco
Vào năm 2001, Tribeco là doanh nghiệp thứ 9 lên sàn chứng khoán TP.HCM với mã cổ phiếu là TRI và liên tục nhiều năm liền được đánh giá cổ phiếu tốt, bởi có hoạt động kinh doanh hiệu quả. Đặc biệt hơn, TP.HCM còn chọn 2 sản phẩm chính của công ty là sữa đậu nành và nước ngọt có ga làm sản phẩm công nghiệp chủ lực của thành phố. Về mặt thương hiệu, Tribeco đã tạo được hiệu ứng hình ảnh rất tốt khi tham gia tài trợ cho cuộc đua xe đạp Cúp truyền hình TP.HCM. Đây được xem là chương trình marketing được đánh giá rất cao vào thời điểm đó.
Tribeco chỉ yên lành cho đến ngày họ quyết định bắt tay với "đại gia lớn". Năm 2005, công ty cổ phần bánh kẹo Kinh Đô lúc này đang là thương hiệu bánh kẹo mạnh của thị trường nội địa với tham vọng mở rộng thị trường sang nước giải khát đã chọn TRI để đầu tư. 35% số cổ phần của TRI đã được Kinh Đô mua lại và vị tổng giám đốc Kinh Đô lúc bấy giờ không giấu giếm tham vọng của mình khi cho biết “Việc thâu tóm Tribeco nằm trong định hướng của công ty”. Trong hai năm liên tục 2006 và 2007, sau khi có một cổ đông lớn là Kinh Đô, Tribeco tiếp tục cho xây 2 nhà máy lớn là Tribeco Bình Dương và Tribeco Miền Bắc (Hưng Yên) với tỷ lệ vốn góp là Tribeco 80% và Kinh Đô 20%. Đầu năm 2007, Tribeco lại bán thêm 15% cổ phần cho đối tác đến từ Đài Loan là Uni-President. Đây được xem là những quyết định đầu tư vô cùng vội vã và đánh giá sai nhu cầu của thị trường. Cũng chính việc thua lỗ triền miên, vào năm 2010, TRI đã bán hết toàn bộ cổ phần Tribeco Miền Bắc, cuối năm 2011 tiếp tục bán hết Tribeco Bình Dương. Chấm dứt hoàn toàn giấc mộng mở rộng sản xuất và thị phần ngắn ngủi.
Ngày 24/8/2012, Tribeco phải tổ chức đại hội đồng cổ đông bất thường để xin ý kiến thông qua việc giải thể công ty. Cho tới đầu tháng 9, mọi hoạt động của Tribeco Sài Gòn chính thức do Tribeco Bình Dương hoàn toàn tiếp nhận. Như vậy, tập đoàn Đài Loan đã và đang kiểm soát toàn bộ thương hiệu nước giải khát đã từng thuần Việt.
Bibica
Tại thời điểm đó có những ý kiến cho rằng với các quy định về nhà đầu tư nước ngoài không được sở hữu quá 49% cổ phiếu của bất cứ công ty cổ phần nào, Lotte không thể nào hoàn toàn chiếm lĩnh được Bibica. Tuy nhiên 51% cổ phần vẫn còn thuộc về Bibica lại nằm rải rác ở rất nhiều cổ đông khác nhau, trong khi toàn bộ công nghệ, kỹ thuật, chiến lược và cả những chức vụ quan trọng nhất như chủ tịch HĐQT đều do Lotte nắm giữ, thì thực sự Lotte đã vận hành Bibica theo guồng máy của riêng họ.
Và sự thật chính là vào thời điểm tháng 3/2012, không cần sở hữu đến 49%, Lotte đã nắm giữ vị trí chủ chốt và quyền điều hành quan trọng nhất trong công ty Bibica thông qua hai chức danh vô cùng quan trọng là chủ tịch HĐQT và giám đốc tài chính.