Như chúng ta đã biết, thời Trung Cổ là thời kì con người còn chưa tiếp xúc với nền văn minh hiện đại, ít nhiều vẫn còn chịu ảnh hưởng từ tập tính hoang dã, bởi vậy mà các lãnh chúa luôn nghĩ ra những cách tra tấn tù nhân rất dã man và tàn bạo. Hãy cùng Toplist điểm qua những cách tra tấn dã man nhất thời Trung Cổ qua bài viết dưới đây.
Phương pháp tra tấn kéo dài thời gian này được áp dụng với những người bị cáo buộc là sử dụng ma thuật, ngoại tình, giết người, trộm cắp hoặc có những hành vi xúc phạm tới các lãnh đạo cấp cao. Tù nhân sẽ bị treo ngược đầu lên cao để máu dồn lên não. Sau đó, kẻ tra tấn sẽ bắt đầu cắt đôi cơ thể từ từ từ dưới háng lên đầu để nạn nhân cảm nhận được nỗi đau tột cùng, dẫn đến mất máu mà chết. Tuy nhiên, có nhiều trường hợp, kẻ tra tấn chỉ cắt đến bụng khiến cho tù nhân phải chịu nỗi đau mà không chết ngay. Hình thức tra tấn này khiến không ít người phải ớn lạnh khi nhắc đến.
Hình phạt này khá đỗi quen thuộc với trí tưởng tượng của bạn khi mà đây được xem là một sở thích tra tấn biến thái của bá tước Vlad – kẻ luôn được người ta biết đến với cái tên Dracula. Ở Romania, vào thế kỷ 15, tù nhân bị ép buộc phải ngồi trên những cọc nhọn và sắt. Sau đó, những cái cọc từ từ được nâng lên và xuyên qua người họ. Hình thức này sẽ khiến nạn nhân đau đớn tột cùng, mất máu quá nhiều với các lỗ thủng trong bộ phận của cơ thể, cuối cùng dẫn tới tử vong. Nhiều người cho rằng Vlad đã sử dụng kiểu tra tấn này với hơn 20.000 người để giải trí trong suốt những bữa ăn của hắn.
Cách tra tấn được sử dụng với mục đích buộc tù nhân nhận tội. Thời Trung Cổ, có không ít dân đen bị oan ức, bị kẻ khác hãm hại nên không chịu nhận tội. Binh lính buộc phải dùng đến phương pháp "kẹp ngón tay" để tác động sự đau đớn tột cùng lên 10 đầu ngón tay của tù nhân, khiến họ không thể chịu nổi mà buộc phải nhận tội.
Ngón út của tù nhân được đặt vào thiết bị có thể bị kẹp nát xương. Đau đớn nhất là những kẻ tra tấn sẽ thực hiện việc đó trong vài giờ liền, khiến cho sức lực của tù nhân giảm sút nhanh chóng. Nó cũng có thể được dùng để kẹp nát ngón chân với thiết kế to hơn, thậm chí dùng cho cả đầu gối, khuỷu chân.
Đây được coi vừa là hình thức tra tấn, vừa là hình thức tử hình vì nạn nhân sẽ chết không lâu ngay sau khi dùng cực hình. Nạn nhân sẽ bị buộc hai tay, hai chân vào các dây thừng khác nhau, mỗi đầu dây thừng buộc lấy đầu một con ngựa. Sau đó, kẻ thi hành bản án sẽ đánh lũ ngựa, khiến chúng chạy về các hướng khác nhau, cuối cùng xé rách các bộ phận cơ thể tù nhân, mỗi thứ một nơi. Đây còn là hình thức tra tấn ám ảnh nhất thời Trung Cổ.
Thiết bị tra tấn này được sử dụng với mục đích gây nên những thương tích nghiêm trọng cho các tù nhân. Nó được chế tạo gồm hai hàm răng nhọn ở trên và dưới đối xứng nhau và ăn khớp với nhau, để có thể dễ dàng cắm sâu vào trong đầu gối của nạn nhân. Có khoảng từ 3 đến 20 chiếc răng nhọn. Đầu gối nạn nhân sẽ được đặt giữa hai hàm răng nhọn, sau đó người ta sẽ dùng lực ép hai đầu xuống khiến đầu gối nạn nhân bị tróc da hay thậm chí bị nghiền nát bất cứ lúc nào. Ngoài ra, nó còn được dùng để nghiền nát khuỷu tay hoặc bất cứ bộ phận nào khác của cơ thể. Thiết bị này không gây tử vong cho nạn nhân mà được sử dụng kết hợp với các dụng cụ tra tấn khác.
Chiếc máy này được thiết kế rỗng bên trong trông như một chiếc tủ đứng thẳng, đủ cho một người vào trong. Đầu chiếc tủ sắt được thiết kế khá trống rỗng. Tại đây, kẻ tra tấn sẽ dùng những vật nhọn bằng kim loại đâm vào đầu nạn nhân, trong khi đó cánh cửa của nó bao gồm nhiều chiếc đinh sắc nhọn để có thể dễ dàng đâm xuyên vào cơ thể nạn nhân, gây ra cái chết đau đớn mà nhanh chóng.
Thiết bị này có thiết kế giống như một chiếc kim tự tháp. Nạn nhân sẽ bị kéo lên cao, đặt cơ thể vào đầu nhọn của kim tự tháp và sau đó từ từ hạ xuống trong những lời mắng nhiếc, chửi bới của người dân. Cho đến khi đầu nhọn xuyên qua cơ thể nạn nhân, kéo dài sự đau đớn cho tới khi họ chết.
Thiết bị tra tấn này được áp dụng cho việc tra tấn, buộc tội những kẻ được cho là dị giáo ở Tây Ban Nha trong các phiên tòa xét xử. Nó được miêu tả là một thanh kim loại có hai đầu trông như hai chiếc nĩa. Kẻ tra tấn sẽ trói hai tay tù nhân ra đằng sau, tiếp đó ghim một đầu của chiếc nĩa xuống bàn, đầu còn lại ghim vào ngực của tù nhân. Vì kích cỡ cả thiết bị này khá ngắn nên nó không thể đâm quá sâu vào cơ thể mà chỉ khiến cho nạn nhân đau đớn rồi mất máu mà dẫn đến cái chết.
Thiết bị tra tấn này là một chiếc bánh xe, giống một bánh xe ngựa nhưng được dùng cho mục đích tra tấn và trừng phạt những người phạm tội ở thời Trung Cổ. Sau khi bị trói chặt tay và chân vào đó, họ sẽ liên tục bị đánh trong nhiều giờ liền một cách dã man, dẫn tới gẫy các xương khớp. Cuối cùng thì họ trông giống như những xác chết, bị vứt lại tại đó cho tới khi chết hẳn hoặc làm mồi cho nhiều loài ăn thịt, đặc biệt là loài quạ.
Chiếc quan tài sắt này được thiết kế có hình dáng người, đủ để cho một người nằm vào trong. Tùy theo mức độ phạm tội mà nạn nhân có thể bị nhốt trong chiếc quan tài nhanh hay lâu. Trong trường hợp phạm trọng tội, tù nhân sẽ bị nhốt vào quan tài sắt, sau đó bị bỏ lại ở nơi hoang vắng cho tới chết hoặc bị đem ra trước dân chúng, để cho họ ném đồ hay dùng vật nhọn đâm tùy ý cho tới khi chết.
Cỗ máy tra tấn dã man có thiết kế hình chữ nhật, bộ khung làm bằng gỗ và 2 thanh trượt đặt ở 2 đầu, nơi hai tay và hai chân của người phạm tội sẽ bị cột chặt vào đó. Bên cạnh đó là một tay cầm được dùng như đòn bẩy dùng để di chuyển các thanh trượt lên xuống, làm cho khớp xương của người nằm trên đó cũng sẽ bị kéo căng ra theo và khi bị kéo căng hết mức, nó sẽ dẫn tới hiện tượng đứt các cơ, xương sụn của người nằm trên đó. Nếu nặng sẽ dẫn tới tử vong, nhẹ sẽ dẫn tới tàn phế.
Đây là loại hình cụ thời Trung Cổ mà nhiều người biết nhất. Máng tra tấn thực chất là một bệ gỗ lớn với hai thanh lăn nằm ở hai đầu. Người ta lần lượt trói tay và chân của nạn nhân vào hai con lăn. Khi con lăn chạy, chúng sẽ kéo giãn cơ thể nạn nhân.